Photobucket
Photobucket

Photobucket Photobucket Photobucket My Pictures

QUICK COMMENT

PhotobucketPhotobucket GUESTBOOK PhotobucketPhotobucket

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Tình cũ, không phải cứ rủ là tới!

Tình cũ, mình rủ mà người ta không tới đã đành. Nhưng đâu phải cứ có người rủ là mình sẽ tới. Vì tình thì cũ, nhưng người đã mới rồi còn đâu!

Mọi người cứ kháo nhau tình cũ không rủ cũng tới, nhưng có ai biết tới rồi thì sẽ đi đến tận đâu? Yêu lại người cũ là đi đường vòng để quay lại nỗi đau, hay nhắm mắt cùng nhau quên đi nỗi buồn đã từng có. Rốt cuộc thì, yêu thêm người này lần nữa, đúng hay sai?
 

Nhiều lúc, chỉ ước giá có phải lên rừng xuống bể để mang được người ta về nối lại tình xưa thì cũng cam, dẫu sống lại chết đi vài ba lần nhưng được yêu thêm lần nữa thì cũng không hề gì sất. Nhưng khi người ta sững sừng ngay trước mặt, lắp ba lắp bắp đề nghị yêu lại từ đầu thì mình thành ra lưỡng lự. Chẳng phải giấc mơ giữa ban ngày là có thật rồi đây sao? Cớ gì mình lại không muốn thức?

Khoan đã rủ rê nào, người cũ ơi!

Tình cũ, mình rủ mà người ta không tới đã đành. Nhưng đâu phải cứ có người rủ là mình sẽ tới. Vì tình thì cũ, nhưng người đã mới rồi còn đâu!

Bởi cái ta đang yêu, suy cho cùng lại là ta trong quá khứ, người của quá khứ, chứ không phải người đã nhẫn tâm quăng quật ta vẫy vùng trong thương đau, giờ dửng dưng trở về như chưa từng vứt bỏ. Và như chưa hề có cuộc chia ly?

Nếu ngày trước đã dứt áo ra đi, giờ muốn về, hãy tự mình tìm đường quay lại. Chiếc chìa khóa ngày xưa vứt bỏ, giờ muốn mở, hãy tự rèn lấy đi! Cái gì cũng có giá của nó, đợi chờ cũng thế thôi. Tuổi thanh xuân vốn đã keo kiệt từng ngày, cớ gì chán là đi, buồn buồn thì quay trở lại? Ai trả lại những ngày đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ cho những người bị bỏ lại phía sau?

Tình cũ, không phải cứ rủ là tới! 1

Chúng ta chỉ loay hoay với những thứ đã qua, mà quên mất tất cả đã không còn như trước. Yêu lại người cũ, cái khó nhất chính là phải làm thân với một người lạ đã từng quen. Ta không còn là ta, người không còn của ngày xưa được nữa. Thời gian độc ác đến độ, biến một người ta yêu đến khắc cốt ghi tâm thành người dưng giữa đường.

Tình cảm dẫu có còn, thì cảm giác xưa đừng trông mong nó còn nguyên vẹn. Và người đã bỏ ta một lần, đừng cả tin mà nghĩ sẽ không có lần sau. Vốn đã yêu thì đừng toan tính, nhưng yêu lại người cũ chính là đem mình ra đánh cược. Được ăn cả, ngã lỗ cả quá khứ lẫn hôm nay!

Nếu người cũ có rủ, thì nhìn kĩ xem đó là người lạ, hay người đã quen. Ta yêu người đứng trước mắt, hay chỉ yêu cái hình dung kia trong quá khứ mà thôi. Đừng để yêu người cũ chẳng khác gì đọc một cuốn sách đến hai, ba lần, kết cục cũng đâu có khác xưa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét