Photobucket
Photobucket

Photobucket Photobucket Photobucket My Pictures

QUICK COMMENT

PhotobucketPhotobucket GUESTBOOK PhotobucketPhotobucket

Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

5 chiêu đưa bạn gái vào nhà nghỉ thường được đàn ông áp dụng

Có thể chị em cũng nên biết để chủ động hơn khi bạn trai mình đang “ủ mưu” để hoặc đồng ý hoặc từ chối 1 cách tinh tế.
16.09.2014_bb_1410805154
1. Đau bụng
Đây là bài cổ điển nhất, có lịch sử lâu đời nhất và hiệu quả cũng tốt nhất.
Lượn xe đến gần địa điểm muốn tâm sự thì lập tức cánh đàn ông tái mặt hốt hoảng kêu: “Anh đau bụng quá!” rồi giả vờ dừng xe tạm nghỉ bên đường (việc này nhằm khẳng định mình đau bụng thật và không hề có ý định gì thêm).
Năm phút sau, cơn đau sẽ được đẩy lên cao, khuôn mặt thể hiện cực kỳ biểu cảm, người quằn quại, miệng không ngớt rên rỉ: “Thôi chết, chắc chè (kem) có vấn đề, anh bị Tào Tháo đuổi rồi. Kiếm đâu ra toilet bây giờ”, đoạn nổ máy vừa đi vừa liếc láo liên xung quanh, mặt vẫn thể hiện sự “đau khổ” tột độ, “buồn” đến cùng cực…
16.09.2014_bb_1410804814Rồi “chàng” bất chợt reo: “A đây rồi! và cứ thế ra vẻ cuống quýt, phi luôn vào nhà nghỉ đã tính toán.
Lưu ý: Có những nàng vào đến đó rồi thì đòi: “Em ngồi lễ tân đợi anh nhé!” thì lập tức anh em cảnh báo: “Em ngồi ở đây, ai mà nhìn thấy hiểu nhầm còn dở hơn!”)
2. Khổ nhục kế
16.09.2014_bb_1410804865
Đầu tiên dẫn chị em đi ăn, rồi sẽ chọn một món nào đó có nước chấm nặng mùi như ốc luộc hay đậu rán mắm tôm,… Trong khi ăn, họ – đàn ông – bí mật vẩy một ít nước chấm vào quần áo, cần thiết vẩy luôn cho chị em một ít.
Sau khi lên xe đến gần chỗ “tâm sự” thì bất chợt khịt khịt mũi đánh hơi rồi rú lên: “Thôi chết rồi, anh bị dây mắm vào người rồi”, đồng thời đánh hơi sang cả phía người chị em hít lấy hít để và đưa ra một kết luận tương tự.
Với việc “bốc mùi” như vậy thì việc rẽ vào một hotel, motel hay nhà nghỉ để cùng nhau tẩy uế, tắm giặt, chờ khô quần áo là một điều hợp lý. Các công việc tiếp theo cần làm trong đó chắc không cần phải nói tiếp.
3. Mình chia tay đi
Chọn dịp lãng mạn nào đó như: 8/3, valentine chẳng hạn. Sau khi thể hiện tình yêu bằng một sự lãng mạn, ngọt ngào ở một quán nào đó; khi tâm hồn chị em còn đang ngập tràn hạnh phúc thì anh em sẽ tiến hành “ra đòn”.
Đầu tiên, giả bộ buồn rầu rĩ, mặt mũi vô cùng nghiêm trọng, thở dài thườn thượt và lắp bắp một đề xuất: “Chúng mình chia tay nhau nhé em!”
Tất nhiên không một phụ nữ nào trên đời chịu nổi một cú sốc tình cảm lớn như thế, lập tức họ sẽ hỏi: “Sao lại thế anh? Hãy cho em biết lý do!”
Đến đây, anh em sẽ đẩy khuôn mặt bi thương của mình lên cấp độ cao hơn và cứ ấp a ấp úng. Đến khi chị em sốt ruột ngân ngấn nước mắt không chịu nổi và tiếp tục giục giã thì anh em lúc ấy mới thẽ thọt: “Anh xin lỗi đã làm mất thời gian vừa qua của em, anh mới phát hiện ra mình là một người đàn ông bị… bất lực (hoặc abc, xyz… gì gì đó), anh không thể đem lại hạnh phúc cho em”.
16.09.2014_bb_1410804926Không một người phụ nữ nào thực sự yêu mà lại sẵn sàng bỏ người đàn ông vì lý do đáng thương như vậy. Không ít chị em chắc chắn nói rằng, sẽ cùng điều trị căn bệnh oái oăm đầy mặc cảm đó.
Tiếp theo anh em đưa ra một đề xuất tìm một chốn yên tĩnh nào đó chỉ có hai người để nhờ chị em khám sơ lược, tìm hiểu nguyên nhân, triệu chứng, hội chẩn và tìm… “phác đồ điều trị”.
Tất nhiên, khi được “nữ bác sỹ xinh đẹp của đời mình” trực tiếp khám cho, trừ phi anh em bị bất lực thực sự thì không nói làm gì, chứ khi mọi thứ đều “chuẩn men” thì gã sẽ ôm chầm lấy nữ bác sỹ ấy và thốt lên: “Ôi, cảm ơn em, vị cứu tinh của đời anh, em đã giúp anh thoát khỏi một sự nghi ngờ lâu nay đã hành hạ anh”.
Công việc tiếp theo, còn lý do gì nữa để mà không chứng tỏ: Quá trình điều trị đã thành công mỹ mãn cơ chứ!
4. Lỗi tại bóng đá
Chở chị em đi chơi, anh em sẽ cố tình lượn lờ qua một nhà nghỉ đã được nhắm trước với các tiêu chí: Vắng vẻ, ở ngoại thành, xung quanh phong cảnh nên thơ…
Gần gần đến nơi thì bỗng vỗ đùi tiếc nuối như chợt nhớ ra: “Thôi chết, tí anh quên! Giờ này đang có trận chung kết U19 Việt Nam. Giờ mình kiếm chỗ nào có tivi cho anh rẽ vào xem tí nhé! Anh mê bóng đá lắm!”
Liệu có chị em nào nỡ ngăn cản một thú vui tao nhã và lành mạnh như thế?!
Miệng nói tay làm, anh em sẽ phi thẳng xe vào gầm cầu thang nhà nghỉ. Tiến tới lễ tân lấy khóa, các loại “remote” và vài dụng cụ cần thiết, những việc này họ làm rất nhanh, tự tin, chuyên nghiệp, không có lời nói và động tác thừa để chị em cứ thế đi theo mà chẳng kịp suy nghĩ.
16.09.2014_bb_1410805038Lên đến hai phần ba cầu thang còn ngoái xuống hỏi lễ tân: “Phòng đó tivi tốt chứ em?” để thể hiện cái sự “chuyên tâm vào thể thao” của mình.
Việc tiếp theo mà đàn ông làm sẽ là mở cửa, chốt trong, giấu chìa khóa và… bật tivi. Tùy cơ ứng biến như: “Ối, anh nhầm, trận này mai mới đá! Mình tranh thủ tâm sự nhé!” Hoặc để ý sắc thái khuôn mặt, ánh mắt và “body language” (ngôn ngữ cơ thể) của chị em, nếu mà thấy có tín hiệu ủng hộ thì sẽ là: “Thôi tivi mình xem sau cũng được…”.
5. Đưa về nhà mình nghỉ
Chọn hôm cả nhà về quê hoặc đi du lịch dài ngày đâu đó, nói dối mời bạn gái đến nhà “ra mắt” bố mẹ. Tất nhiên, khi chị em đến nhà thì người duy nhất gặp được là gã – tên người yêu đang nhăn nhở cười.
Tiếp theo, gã có thể sẽ tự tay pha chế mời chị em một ly sinh tố gì đó, rồi chọn một đĩa phim rất tình cảm lãng mạn để cả hai cùng ngồi xem.
16.09.2014_bb_1410805139Được một lát thì lấy cớ kêu nóng, đóng cửa lại để bật điều hòa. Ngồi thêm một lúc nữa thì lại kêu “vẫn nóng” và tắt đèn đi cho nó… mát.
Rồi đề nghị chị em vừa xem vừa ngả lưng cho… đỡ mỏi. Kế đó là nằm cạnh chị em, gối lên tay, cho gác nhờ cái chân,… nói chung là cứ dùng kế “Chó sói gửi chân” tuần tự từng bước, đến khi chị em mất hết cảnh giác và sự kháng cự đã mềm nhũn thì anh em sẽ từ từ lấn lướt và “về đích”.
kênh13.info

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

72 giờ vật lộn giành sự sống giữa biển lạnh và cá mập

4 năm sau trận bão cướp đi đứa con trai yêu dấu, nỗi đau mất mát trong vợ chồng ông To cũng dần nguôi ngoai. Ông bà thầm cầu nguyện cho con được bình yên, hạnh phúc ở thế giới bên kia. Nhưng cái chết của anh Trí bỗng đảo ngược 180 độ khi vào một đêm mưa gió, anh trở về với bộ quần áo đen ướt nhẹp làm đấng sinh thành vừa nhìn thấy đã quỳ sụp xuống vái lạy.


Anh Dương Minh Trí kể lại cuộc chống chọi với cơn bão dữ giữa biển khơi.

Ngỡ con “hiện hồn” về trong đêm mưa gió

Đó là cái đêm mà cả gia đình ông To và những người hàng xóm xung quanh đều không thể nào quên được. Cái đêm mà anh Trí trở về, chỉ vài ngày sau đám giỗ lần thứ 4 của anh. Ông To kể lại: “Hôm ấy đã khuya lắm rồi, trời lại mưa gió. Vợ chồng chúng tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì nghe thấy tiếng gõ cửa cùng tiếng gọi “Bố ơi, mẹ ơi…”. Chúng tôi cứ nghĩ là nghe nhầm bởi con cái đều đi làm xa hết cả, không thể có chuyện về mà không báo trước cho bố mẹ được. Thế nhưng tiếng gõ cửa và tiếng gọi mỗi lúc một lớn. Tôi ra mở cửa. Là Trí, nó mặc bộ quần áo đen từ đầu đến chân, toàn thân ướt sũng. Quá bất ngờ và hoảng hốt, vợ chồng tôi liền quỳ xuống chắp tay vái lạy. Tôi cứ nghĩ rằng con còn điều gì oan ức hay có gì muốn nói với bố mẹ nên “hiện hồn” trở về. Chúng tôi không biết nói gì, chỉ chắp tay khấn vái. Tính chất công việc yêu cầu tôi thường xuyên phải tiếp xúc với xác người chết. Thế nhưng vào lúc thấy “hồn” thằng con hiện về, cả người tôi lại run lên bần bật”.

Anh Trí phải mất một lúc lâu động viên, giải thích thì vợ chồng ông To mới tin được cậu con trai út vẫn còn sống. Vậy là cả nhà ôm nhau khóc nức nở. Tiếng khóc đã đánh động bà con chòm xóm. Ai cũng phải lại gần, nắm tay thật chặt, sờ khắp mặt mũi anh Trí để biết chắc đó không phải một hồn ma. “Tôi không thể nào ngờ cái chết của con lại là một sự nhầm lẫn. Cái xác đó cũng đeo một chiếc vòng inox ở cổ tay và cũng có vết sẹo ở đầu gối chân bên phải. Với những sự trùng hợp đó, tôi đã hoàn toàn tin đó là thằng Trí”, ông To bồi hồi nhớ lại. Đêm hôm ấy, gia đình ông To và những người hàng xóm đã thức tới sáng để nghe anh Trí kể lại hành trình sống sót kỳ diệu của mình.

Anh Trí kể, buổi sáng hôm ấy (ngày con thuyền bị cơn bão đánh chìm – PV), anh cùng một số người thanh niên khác chuẩn bị đồ nghề cho mẻ lưới đầu tiên. Mặc dù đã được cảnh báo trước rằng đây là một cơn bão lớn với diễn biến vô cùng phức tạp, các con tàu đánh cá đều lần lượt trở về đất liền nhưng anh Trí vẫn nghĩ nó chỉ giống như những cơn bão lớn khác mà anh từng trải qua. Vậy là anh cùng mọi người vẫn tiến hành công việc theo đúng kế hoạch. “Trên con tàu hôm đó có 7 người. Sau khi kéo mẻ lưới đầu tiên, chúng tôi đang nghỉ ngơi chuẩn bị ăn cơm thì mọi người trên đất liền báo là đang có bão lớn bất thường. Để an toàn, chúng tôi quyết định quay về bờ sớm hơn dự định. Thường thì mỗi một chuyến ra khơi của chúng tôi thường kéo dài nửa tháng, ngày đó mới là ngày thứ 12. Tuy nhiên, lúc con tàu đang quay đầu trở về thì một cơn gió lốc kéo đến khiến chúng tôi bị mất phương hướng. Chưa kịp định hình thì những đợt sóng mạnh liên tiếp đập vào thành tàu. Tất cả chúng tôi – vốn là những người nhiều năm kinh nghiệm sông nước nhưng lúc ấy đều trở nên hoảng loạn. Tôi cũng không thể ngờ sóng lại mạnh như vậy. Bao nhiêu năm ngoài biển cả thì đây là cơn bão mạnh nhất tôi từng được chứng kiến. Con tàu của chúng tôi bắt đầu nứt toác, rồi vỡ ra từng mảng, nhanh chóng bị nước biển nhấn chìm”, anh Trí kể.

Bản năng sinh tồn mạnh mẽ

Con tàu chìm hẳn xuống, anh Trí không còn nhìn thấy những người đồng nghiệp đâu nữa. Khi đó, anh chỉ biết vùng vẫy trên dòng nước biển với những đợt sóng dữ dội. Một chàng trai lực lưỡng, khỏe mạnh như anh giờ đây trở nên quá nhỏ bé trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên. Trong cơn hoảng loạn, anh quờ quạng khắp nơi, cố gắng tìm được thứ gì đó để bấu víu. Anh may mắn bám được vào một miếng gỗ đoán là mảnh vỡ từ cái thùng ướp lạnh. Anh không vùng vẫy thêm nữa, chỉ biết ôm thật chặt miếng gỗ đó, chờ cho cơn bão yếu đi.

Con thuyền bị cơn bão Linda quật tan nát 

Cuộc chống chọi trước đó đã khiến chàng thanh niên kiệt sức. Anh ôm thật chặt miếng gỗ, để mặc cho những đợt sóng mạnh và gió lốc cuốn lấy, quăng quật. Cuối cùng, cơn bão cũng yếu dần đi, gió ngớt, biển lặng nhưng anh Trí vẫn chìm trong nỗi tuyệt vọng. Xung quanh anh giờ đây là biển cả mênh mông. Anh đã hoàn toàn bị mất phương hướng, cũng không xác định được không gian và thời gian. Anh nhớ lại: “Khi bám được vào mảnh gỗ, tôi cũng không hy vọng có thể sống sót, nghĩ chắc kiểu gì cũng sẽ chết trong dòng nước biển. Thế nhưng khi đối mặt với cái chết thì bản năng sinh tồn lại trỗi dậy, tôi vẫn cố gắng cầm cự. Rồi cơn bão đi qua, tôi không biết mình sẽ về đâu khi mà xung quanh hoàn toàn không có gì ngoài biển cả. Từ đêm tới sáng rồi từ sáng đến khi màn đêm buông xuống, tôi để mặc cho dòng nước biển cuốn đi. Tôi cũng không thấy có bất cứ con tàu nào để cầu cứu”.

“Giữa biển cả, ngoài cái lạnh, cái đói và sự mệt mỏi, tôi cũng hai lần tưởng mình sẽ chết khi nhìn thấy vây cá mập bơi cách xa chỉ vài trăm mét. Nhưng rất may, khi tôi lo sợ điều tồi tệ nhất xảy đến thì con quái vật biển khơi lại quay đầu bơi đi”, anh Trí kể lại đầy lo sợ. Lênh đênh trên biển cả mênh mông, anh Trí không còn xác định được thời gian. Nhưng anh dự đoán có lẽ mình đã “bơi” trên biển khoảng 3 ngày (tức hơn 70 giờ đồng hồ - PV). Cuối cùng, điều kỳ diệu cũng đã đến khi anh bất ngờ trông thấy một con tàu đang tiến đến. Anh cố gắng gượng, lấy hết sức mình hét lên thật to, vẫy tay cao ra hiệu cầu cứu. Những người trên tàu đã nhìn thấy anh, họ lại gần và tìm cách đưa anh lên tàu. Ngay sau khi được đưa lên tàu, anh liền ngất đi không còn biết gì nữa.

Khi tỉnh dậy, anh nhận ra mình đang ở trong một căn bếp. Trên người anh được cuốn một chiếc chăn dày, nằm trên chiếc ghế cạnh cái bếp lửa đang cháy đỏ rực. Sau đó, một bà lão lại gần đưa anh một bát cháo loãng. Cho đến khi bà lão nói một thứ tiếng rất lạ, anh mới biết mình đã lạc sang một nơi xa lạ. Thấy anh vẫn chưa hết ngơ ngác, bà lão không nói nữa chỉ ra hiệu bảo anh ăn cháo. “Tôi cứ nghĩ là mình đã chết rồi. Bởi mọi thứ xung quanh đều hết sức lạ lẫm. Tôi chỉ nhớ mang máng mình được người ta vớt lên một con tàu, phải chăng chỉ là giấc mơ? Một hồi lâu tôi mới đoán bà lão kia nói tiếng Thái Lan. Thì ra dòng nước biển đã cuốn tôi sang hải phận nước này. Trải qua nhiều ngày lênh đênh trên biển, tôi kiệt sức, nằm một chỗ mấy ngày liền. Bà lão nấu cháo cho tôi ăn, chăm sóc tôi hết sức chu đáo. Mặc dù không hiểu được những gì bà nói nhưng tôi biết bà chính là ân nhân cứu mạng. Việc đầu tiên tôi có thể làm được sau khi có chút sức lực trong người là quỳ xuống cạnh bà để tỏ lòng biết ơn”, anh Trí hồi tưởng.

Nhờ có ân nhân đùm bọc, chăm sóc vô điều kiện, sức khỏe anh Trí dần ổn định trở lại. Anh định ngay lập tức tìm đường trở về nhà nhưng chợt nhận ra mình không có tiền, cũng không có bất cứ giấy tờ tùy thân gì. Hiểu được suy nghĩ của anh Trí, bà Sem (tên bà lão chăm sóc anh Trí - PV) ra hiệu anh có thể ở lại trong căn nhà này, từ từ rồi tìm cách về nhà. Rồi những ngày sau đó, anh học để làm tốt những việc tưởng chừng như không thể. Anh có thể nói tiếng Thái, ăn đồ Thái, quen với cuộc sống nơi đất khách quê người. Dường như, anh đã được sinh ra một lần nữa. Điều mà anh không thể ngờ được nhất đó là sau 4 năm sinh sống tại một nơi xa lạ, anh lại có thể quay trở về nơi mình sinh ra và lớn lên, hội ngộ cùng gia đình, để kể lại cuộc hành trình li kì như một giấc mơ này.    

Nhớ về trận bão kinh hoàng năm nào khiến mình suýt bỏ mạng, anh Trí vẫn còn bủn rủn chân tay. Anh cho biết: “Tôi và anh Triều (anh trai anh Trí - PV) ngay từ nhỏ đã được bố cho làm quen với môi trường sông nước. Cũng vì tình yêu với sông nước mà sau này lớn lên, tôi và anh xin phép bố được ra biển làm nghề đánh bắt cá xa bờ. Suốt bao năm làm công việc này, chúng tôi đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm. Nhiều tình huống khó khăn xảy ra, tôi đều có thể bình tĩnh xử trí. Nhưng chuyến ra khơi vào đúng ngày cơn bão Linda đổ về là chuyến đi đầu tiên và có lẽ cũng là cuối cùng khiến tôi không thể nào kiểm soát được tình thế”.

Dân Việt

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Phụ nữ hãy mạnh dạn bỏ người đàn ông mắc 1 trong 5 điều sau

Nhưng ở đời đâu biết được tới chữ ngờ, không ai có thể đoán trước được vận mệnh của mình, chúng ta chỉ có thể đọc, học để phòng tránh, cũng như tìm cách để “loại bỏ” nhiều nhất có thể những anh chàng có nguy cơ đem đến cuộc sống không như mong muốn cho mình.

Đây là 5 dấu hiệu đáng báo động về những chàng trai các bạn không nên lấy làm chồng, bạn có thể xem xét đồng ý hoặc không đồng ý với nó.

Anh ta là con người bạo lực, ngay cả khi anh ta không thượng cẳng chân hạ cẳng tay với bạn

Bạn có thể cho rằng đây là một đặc điểm vô căn cứ, nhưng nó chứa một phần nào sự thực. Hãy tưởng tượng anh chàng của bạn không thể kiềm chế nổi cơn giận của mình, ném đồ vật, phá hoại mọi thứ ở xung quanh nằm trong tầm tay của anh ta.

Không có một quan hệ lành mạnh nào có thể được xây dựng dựa trên sự sợ hãi bởi vì bạn không bao giờ có thể đoán trước được liệu khi nào anh ta thực sự mất kiểm soát với mình.

Anh ta là kẻ hay nói dối

Nhiều người sẽ nói rằng đây là đặc điểm còn  gây nhiều tranh cãi bởi rất nhiều cặp vợ chồng có vấn đề về lòng chung thủy khi sửa chữa mối quan hệ của họ. Nhưng nó không phải hành vi gian lận mà là sự thỏa thuận.

Liệu bạn có muốn chung sống với một anh chàng thường xuyên đưa ra những lời biện minh bào chữa cho việc làm sai trái của mình. Bạn sẽ bị anh làm tổn thương khi khiến mình bị đánh mất sự tin tưởng. Hãy chia tay với anh ta vì tương lai của bạn. Không nên để cho những người lừa dối bước vào cuộc đời của bạn sau này.

Anh ta không muốn công khai tình yêu với bạn

Nhiều phụ nữ đã tiêu tốn quá nhiều thời gian trong một mối quan hệ lấp lửng, giống như bạn chẳng hề tồn tại trong cuộc sống của anh ta, chỉ đứng sau và coi như mối quan hệ giữa hai người không có. Đây là sự thật, nếu bạn từng hẹn hò với người đàn ông nào hơn 9 tháng mà anh ta không muốn công khai tình cảm giữa hai người thì tốt hơn hết hãy lập tức chia tay với họ.

Đừng bào chữa cho lý do tại sao bạn muốn tiếp tục mối quan hệ; bạn sẽ chỉ lãng phí thêm thời gian, tuổi thanh xuân của mình vào nó mà thôi. Nếu anh ta thực sự yêu thương và biết được giá trị của bạn thì sẽ chẳng bao giờ ngại công bố người mình yêu cho thế giới được biết.

Anh ta nghiện một thứ gì đó

“Nghiện” có thể giao động từ ít nghiêm trọng cho tới những vấn đề nghiêm trọng hơn như thuốc lá, rượu, bài bạc, lô đề, tình dục…Những người mắc nghiện sẽ làm bất cứ điều gì để thỏa mãn cơn khát của họ,  ngay cả việc làm cho bạn bị tổn thương về thể chất và tinh thần. Hãy tránh xa họ, việc dùng tình yêu thương để thay đổi và làm anh ta chuyển ý là điều vô cùng khó khăn.

Anh ta cố gắng lợi dụng điểm yếu của bạn.

Nó là hành động cố gắng thay đổi nhận thức của bạn về các sự kiện có lợi cho anh ta, làm cho bạn cảm thấy quẫn trí hoặc lãng quên một vài điều. Một chàng trai luôn lợi dụng những điểm yếu của bạn và các thế mạnh của anh ta để đạt được mục đích của mình thì chắc chắn sẽ không hề trung thực trong tình yêu. Anh ta chỉ coi bạn như món đồ chơi cần thiết cho mục tiêu của mình mà không quan tâm tới lòng tự trọng của bạn sẽ bị tổn thương.

Theo Depplus

74% đàn ông đồng ý ngay cả khi gái xấu mời "lên giường"



Trước câu hỏi “Bạn có nhận lời mời uống cà phê với một người vừa mới quen không?”. 50% cả nam và nữ đồng ý. Nhưng trước một lời đề nghị: “Tối nay ngủ với tôi nhá?”. Không một cô gái nào đồng ý. Trong khi tỷ lệ này ở nam giới lên tới 74%, kể cả khi lời đề nghị từ một cô gái không có gì hấp dẫn.

Sự khác biệt trong hành vi tính dục giữa hai giới đã được biết đến từ lâu, nhưng chỉ vài thập kỷ gần đây, nó mới được khảo sát một cách đầy đủ.



Một cuộc thăm dò với 5.000 sinh viên ở Mỹ cho kết quả bất ngờ. Trước câu hỏi “Bạn có nhận lời mời uống cà phê với một người vừa mới quen không?”. 50% cả nam và nữ đồng ý. Nhưng trước một lời đề nghị: “Tối nay ngủ với tôi nhá?”. Không một cô gái nào đồng ý. Trong khi tỷ lệ này ở nam giới lên tới 74%, kể cả khi lời đề nghị từ một cô gái không có gì hấp dẫn. Chẳng cần cả trí thông minh, óc hài hước, tính thật thà hay sự duyên dáng, với đàn ông nói chung, yếu tố “mới lạ” là chất xúc tác cực mạnh. Điều này chẳng phải phát hiện mới mẻ gì mà các cụ đã đúc kết từ lâu: ”Cái lạ bằng tạ cái quen”!

Chắc hẳn chị em lấy làm thất vọng về đức chung thủy của giới mày râu? Nhưng theo Darwin, nhà sinh vật học lỗi lạc của thế kỷ trước, nếu con đực không hám của lạ mà suốt đời chỉ chung thủy với một con cái thì nhiều loài có thể tuyệt chủng từ lâu rồi, không loại trừ loài người. Chúng ta biết rằng mọi loài tiếp nối từ thế hệ này sang thế hệ khác nhờ sự chuyển giao bộ gien. Những bản năng của con người như yêu đương, giao phối, sinh sản, ăn uống, chạy nhảy, cạnh tranh, hợp tác… đều được di truyền qua gien.

Nếu không nhờ bộ gien, nhiều loài đã không tồn tại đến giờ. Bởi vì ngày xưa, tỷ lệ sống sót sau sinh rất thấp, tuổi thọ cũng rất thấp nên chỉ có cách đẻ thật nhiều con mới hy vọng chuyển giao bộ gien của mình cho thế hệ kế tiếp. Những đàn ông có ưu thế về thể lực hay các mặt khác đều muốn càng nhiều vợ càng tốt. Chế độ đa thê thể hiện khát vọng duy trì nòi giống.

Ngược lại, bản năng sinh tồn của phụ nữ lại được biểu hiện trong việc chọn bạn tình. Ngay từ thời tiền sử, phụ nữ đã có xu hướng chọn bạn tình khỏe mạnh hơn, kỹ năng săn thú tốt hơn, để có thể nuôi sống và bảo vệ những đứa con của mình. Từ đó dẫn đến hai giới có hành vi tính dục không giống nhau. Trong khi đàn ông mong muốn càng nhiều đối tác tình dục càng tốt thì phụ nữ lại có xu hướng chọn ít, nhưng chất lượng. Mặc dầu mục đích của hai giới đều giống nhau trong sự tăng cường khả năng bảo vệ hệ gien của mình.


Trong xã hội hiện đại, khi điều kiện sống đã cao, tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh rất thấp mà tuổi thọ ngày càng tăng và đàn ông cũng chỉ cần có hai con là đủ đảm bảo bản năng sinh tồn, nhưng trong con người đàn ông, cái gien đa thê vẫn còn đó, xu hướng ham thích “của lạ” vẫn còn đó. Có nhà khoa học tin rằng, đàn ông ngoại tình trước hết do gien và đó là bản năng sinh học của phái mạnh. Tuy nhiên, con người luôn muốn vượt lên trên khỏi thế giới động vật bằng hệ thống đạo đức của mình.

Đàn ông ngày nay theo pháp luật hiện hành chỉ được phép lấy một vợ, nhưng đâu phải vì thế mà họ thanh lọc được cái “gien hám của lạ”. Nhiều nghiên cứu gần đây cho thấy tỷ lệ đàn ông ngoại tình vẫn cao hơn phụ nữ, mặc dầu xã hội hiện đại xuất hiện những nguyên nhân dẫn đến phụ nữ ngoại tình ngày càng nhiều. Trước hết là sự trợ giúp của các phương pháp ngừa thai. Nếu trước kia phụ nữ luôn e sợ khả năng mang thai với người khác sẽ bị lộ khi chồng đi vắng lâu ngày, thì nay nỗi lo lắng đó đã mất.

Thứ hai là sự bình đẳng giới ngày càng cao. Nếu ngày trước phụ nữ chỉ làm việc nhà, có ngoại tình cũng chỉ quanh quẩn với mấy ông hàng xóm, thì nay họ có thể quen biết nhiều đàn ông ở nơi làm việc và vui chơi giải trí. Họ ngày càng mở rộng khả năng giao lưu, tiếp xúc và lựa chọn. Nếu thêm sự thất vọng về người bạn đời thì việc ngoại tình càng dễ xảy ra. Thứ ba, vì nam giới ngoại tình nhiều, nên phụ nữ cũng có thể bị tâm lý “trả thù” thôi thúc. Ngăn cản mãi không được, chẳng lẽ họ chịu khoanh tay bó gối ngồi nhìn các ông chồng tung hoành?

Cho nên, nếu đàn ông ngày nay cứ sống buông thả theo bản năng thì họ nên biết rằng phụ nữ cũng có khả năng đó. “Ông ăn chả, bà ăn nem” là điều hoàn toàn có thể xảy ra, và đó là con đường dẫn đến ly hôn ngắn nhất. Không những thế, có nhà xã hội học cho rằng, trong thế giới hiện đại, khả năng ngoại tình của phụ nữ có thể còn cao hơn nam giới. Bởi vì đàn ông muốn có bạn tình phải có khả năng chinh phục, chứ đâu phải cứ muốn là được. Nhưng hầu như phụ nữ có thể làm điều đó dễ dàng nếu họ muốn. Có lẽ đàn ông hiện đại nên biết điều đó.

Theo Phunuonline.com.vn

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Bi hài chuyện rang quần chip để chồng nhanh về nhà

Trên diễn đàn về chị em gần đây đang lan truyền bí kíp rang quần chip để làm chồng nóng ruột và mau về nhà. Chưa biết hiệu quả của phương pháp này thế nào, song đã có hai phụ nữ 'đắng lòng' vì chuyện rang quần chip của chồng.

Chuyện rang quần chip của chồng nghiện cờ bạc do bạn Hường Chuối kể, làm dân mạng không thể nhịn cười:
Dạo này cứ nổi lên mấy trò rang quần và hấp quần chip chồng cho chồng nóng ruột về nhỉ. Em xin nói luôn là không tác dụng gì nha... Đừng có mà thử rồi lại phí quần của chồng mình.
Cái này em biết cách đây mấy năm rồi, ít nhất là từ hồi em chưa lấy chồng. Hồi đó, em tâm sự với một chị. Bà ấy chỉ em cách này, em còn nói: “Có tác dụng với chị thôi chứ có tác dụng với em đâu. Bọn em đã cưới nhau đâu". Bà ấy bảo: “Thì cứ mách cho cô, sau này cô thích thì làm". Em hỏi ngược lại: “Chị đã làm chưa? Thấy hiệu nghiệm không chị? (tính hỏi kết quả để sau này mà lấy chồng thì áp dụng)”. Bà ấy tặc lưỡi làm câu: "Thì mới nghe chứ chưa có thử". Thế mà kể như kiểu mình làm rồi ấy.
rang-quan-chip-hinh-anh470
Sau đấy khoảng mấy hôm, bà ấy gọi em và bảo: “Chị điên lắm rồi. Gọi từ 6 giờ chiều đến bây giờ 11 giờ đêm rồi mà chồng chưa thèm về. Lúc 6 giờ gọi 1 cuộc, chồng bảo: ‘Đợi anh 5 phút’; 7 giờ gọi một cuộc thì lại bảo: ‘Anh đang về đây’. Chắc mẩm tưởng chồng đang về, con thì khóc, thế nào ru con ngủ xong chị cũng lăn ra ngủ luôn. Mở mắt ra đã thấy 10 giờ mà chồng vẫn mất hút, gọi thì vẫn âm thanh quen thuộc, chồng vẫn nhẹ nhàng: ‘Anh hứa với vợ 10 phút nữa anh về, anh hứa chắc đó, không là anh không nhìn mặt con luôn’. Xuôi xuôi được tí, đi nấu mỳ ăn rồi xem phim thì đến 11 giờ vẫn không thấy đâu. Chị điên quá, vừa gọi tiếp một cuộc, nhấc máy phát, chồng đã bảo: ‘Alo, anh về đây, về đây!’. Chị làm câu: "Phắn nhà anh đi. Đi luôn đi, đừng bao giờ về nữa!". Xong chị cúp máy gọi cho em luôn, tức không chịu được. Em bảo chị làm gì bây giờ?”.
Em cười rồi nói:" Rang quần chip thôi. Có bí kíp mà không xài hả chị?”.
Bà ấy chợt nhớ ra rồi vỗ đùi đen đét: "Ờ nhỉ? Thế mà không' nghĩ ra. Đúng là mình ngu thật!”.
Nói xong rồi bà cúp máy luôn, bảo đi rang quần chip luôn. Em còn hỏi: "Thế rang xong có mặc nữa không chị?”.
Bà ấy ậm ừ: “Chắc không, mà mặc cũng được chứ sao. Kệ, cứ rang đã!".
Em nói trước khi bà ý cúp máy: “Chọn cái rách rách cho đỡ phí nha!".
Thế rồi bà ý cúp máy và bắt đầu tiến hành "sự nghiệp" gọi chồng về. Khổ, anh chồng mắc bệnh cờ bạc, được ai mời đám cưới là cứ phải chơi dài hạn ở nhà người ta, ăn hết cỗ thì thôi. Thực ra là toàn đánh sóc đĩa chứ ăn uống gì đâu.
Lúc sau, bà ấy gọi cho em rồi cười như được ặt ẹo. Em hỏi có chuyện gì thì bà ấy bảo: "Chị gọi cho con bạn chị , hỏi nó là rang có cho mỡ vào không?”, thì bị chửi như té tát: “Con ngu, rang khô chứ cho mỡ vào để thành rán quần à? Mày ăn gì mà ngu thế hả con kia”. Chị buồn cười quá hỏi tiếp: “Rang quần lành hay rách?”. Nó lại làm một tràng: “Tuỳ! Có rách thì rang rách, không có thì rang lành”.
“Rồi nó nói nhiều lắm, hoá ra còn có thần chú cơ cô ạ. Vừa rang vừa hô như kiểu úm ba la xì bùa cơ”, bà cho biết thêm.
Xong, bà ý lại đi rang tiếp. Em cũng háo hức nên cứ nằm đọc truyện tranh rồi chờ bà ý báo kết quả. Được khoảng 20 phút sau thì bà ý gọi, em nhấc máy rồi hỏi: “Sao hả chị? Có kết quả không chị?”.
Bà ấy nói như kiểu thì thầm vậy nhưng vẫn không giấu nổi sự khoái chí: "Em ơi! Thần kì lắm em ạ. Chị chưa kịp niệm chú thì chồng đã về rồi. Chị vội tắt bếp rồi ném ngay cái quần chip của lão vào thùng rác rồi phi ra chửi lão liên mồm. Lão im luôn cơ, chứ không sửng cồ lên đâu. Haha. Chiêu này hay em ạ! Biết thế chị làm từ lúc 6-7 giờ có phải đỡ phải gọi liên tục không".
Nói rồi bà lên ngủ, còn em thì ghi nhớ bí kíp đó vào đầu để sau này có chồng thì ứng dụng.
Đến hôm sau, vẫn còn đám cưới vì đám cưới ở làng thường ăn 2-3 hôm. Anh chồng lại đi, bà ấy lại rang sịp chồng tiếp, cũng đang rang dở thì anh chồng về. Bả lại đắc chí gọi em: “Chị vừa rang xong, niệm chú xong thì lão về! Về được một lúc lại đi rồi nhưng không sao, lát chị lại rang tiếp”.
Em bảo: "Trời trời! Chồng bà nhiều quần để rang ghê ha!" .
Bà ấy cười: "Khi nào gần hết thì ra chợ mua cho một lố quần 20k về cho chồng mặc dần, rang dần! Nhà có điều kiện!”.
Cười méo cả miệng luôn! Lần thứ 3 cũng đang rang thì anh chồng về nên cứ nghĩ cái này hiệu nghiệm thật, bà ấy lại gọi điện khoe với em. Em thắc mắc: “Thế anh cứ thấy quần chip vơi dần mà không nói gì hả chị? 3 lần mất toi 3 cái rồi còn gì”.
Bà ấy trả lời: “Có chứ! Sáng nay vừa bảo chị là ‘Sao quần chip anh cứ vơi dần thế nhỉ? Em ở nhà trông nhà kiểu gì mà cứ để anh mất vậy’”. Chị làm câu: “Có mà ngủ với con nào quên quần ở nhà nó thì có!". Lão to giọng: "Có mà cô dắt thằng nào về để nó mặc quần chip tôi thì đúng hơn!"
Rõ khổ anh chồng, đâu có biết được rằng là tối nào không gọi được chồng về là chị vợ lại mang quần chip ra rang. Từ ngày hôm đó, ngày nào cũng vậy, cứ không gọi được chồng là lại làm chiêu đó. Đến lần thứ  4, thứ 5 thì không có tác dụng, lại gọi cho em than: “Chị rang từ sáng đến giờ mà chẳng thấy tác dụng gì cả…”.
Em hỏi lại: "Sao lại thế ạ? Chị xem lại xem, hay làm sai bước...?", “Thì vẫn như mọi lần, vừa rang vừa hô ‘3 hồn 9 vía… anh'. Em giật mình quát to: "Sao lại 9 vía, đàn bà 9 vía, đàn ông 7 vía mà!". Bà ấy bắt đầu à với chả ừ: "Ừ nhỉ, mình ngu thật ... Để chị làm lại, bảo sao không có tác dụng". Nói xong, bà ấy cười hô hố.
Nói rồi bà ấy cúp máy đi làm tiếp. Kể cũng lạ, mấy lần trước bà đọc sai thần chú mà anh chồng vẫn về, chả có nhẽ anh chồng 9 vía.
Đến hôm sau gọi cho em giọng ỉu xìu: “Em ơi, vớ vẩn!". “Vớ vẩn là sao hả chị?”, tôi hỏi.
"Ôi giờ ơi, trò mèo thôi. Mấy lần trước lão tự mò về là vì hết tiền. Hôm qua lão được to nên không về sớm, thảo nào rang mấy cái mà vẫn không thấy bóng dáng đâu. Chị điên quá, lấy cả quần đùi của lão ra rang, đang ngoáy được vài cái thì lão về, không kịp trở tay nên lão phát hiện ra. Lão tức đá quay cả chảo rồi chửi chị là ‘con vợ ngu’".
Xong lại làm câu: “Ờ, mình đúng là ngu thật, lấy quần nào không lấy, đi lấy ngay cái quần đùi lão thích nên lão chửi cả ngày nay, nghe điếc hết cả tai!".
Thế là từ đó chấm dứt "sự nghiệp" gọi chồng về bằng cách rang quần chip. Em đến nhà chơi, anh chồng còn bảo: "Mày chơi với chị mày thì đừng học chiêu rang quần chip chồng của chị mày nhé! Chẳng biết học đâu cái trò đó, cái hay không học, cái dở thì học rất nhanh!" và lại còn mỉa mai: "Để hôm nào chị mày đi đâu, tao ở nhà tao thử rang quần chị mày xem sao”. Nói rồi ông ấy cười như được mùa quay ra, thấy bả ấy đang bĩu môi và lườm chồng, 2 chị em cứ nhìn nhau cười.
Cưới bố Shin được hơn tháng, có hôm hắn đi chơi mãi không về, sẵn cái sịp rách vì do móc vào mắc áo, em chợt nhớ đến trò đó nên thử phát xem sao. Ôi, quả là hiệu nghiệm thật, không những không thấy về mà đi tới sáng luôn.
Đấy, các chị thích thì cứ rang quần chip, còn các anh nhớ để ý quần nhé! Thấy mình được mặc quần mới hoài là phải nghĩ ngay cô vợ đáng yêu của mình đang xài chiêu này. Các chị cứ rang, còn các anh thì vẫn cứ lang thang bạt mạng.

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Cách xử lý ăn cắp ở siêu thị Mỹ




Nếu khách ăn trộm lần đầu, nhân viên chỉ viết vào hồ sơ và gọi cho người thân đến đưa về. Tất cả đều được thực hiện bí mật, không ai ngoài những người liên quan hay biết.

Độc giả TM Trần đang sinh sống tại Mỹ chia sẻ cách xử lý tinh tế dành cho những khách hàng trộm vặt tại siêu thị, nơi anh làm việc suốt 4 năm.

Tôi đang làm việc tại một siêu thị ở Washington (Mỹ). Đây là nơi bán rất nhiều mặt hàng như quần áo nam, nữ, trẻ em, đồ dùng nhà bếp, nhà vệ sinh, làm vườn và một số thiết bị nội thất. Tôi đã làm việc bán thời gian ở đây hơn 4 năm, song song với việc học tập ở trường.

Bình thường, nếu một khách hàng vào mua sắm, họ sẽ không bao giờ thấy, hay biết một vụ việc ăn cắp nào xảy ta tại cửa hàng. Tuy nhiên, sự thật ngược lại, thực trạng ăn cắp vặt ở siêu thị diễn ra khá thường xuyên. Mỗi tuần, tôi làm việc khoảng 25 giờ thì đều thấy xảy ra 2-3 vụ.

Khi đang sắp xếp lại các mặt hàng, thấy một hoặc hai nhân viên an ninh trong trang phục bình thường với tai đeo headphone, tôi biết chắc họ đang theo dõi một ai đó.

Các nhân viên an ninh sau khi phát hiện vị khách tình nghi qua camera sẽ chia nhau ra ngoài cửa hàng chính và theo dõi bằng cách vờ mua sắm như bao khách hàng khác. Nhân viên trong cửa hàng nếu nhận ra sự việc vẫn làm việc bình thường và tươi cười với mọi khách hàng như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc đó, khách hàng bị tình nghi vẫn thoải mái đi mua sắm đến khi  thanh toán xong các mặt hàng đã chọn. Đương nhiên, một số thứ họ cố tình không thanh toán vẫn nằm trong túi sách, có thể là mỹ phẩm, nước hoa hoặc một mặt hàng nào đó.

Họ vẫn an toàn ra khỏi cửa vì hệ thống đã được tắt chuông báo động nhằm đảm bảo sự an toàn, tránh hoang mang, tò mò cho những khách hàng đang mua sắm cũng như nhân viên trong cửa hàng. Hệ thống này được tắt khi biết chắc về một vụ ăn cắp vặt đang diễn ra. Nhân viên an ninh đủ kinh nghiệm để biết ai cố tình và ai vô tình quên thanh toán.

Hai nhân viên an ninh sẽ đi theo vị khách bị tình nghi ra tận bãi đậu xe và mời họ quay lại văn phòng để làm việc với bằng chứng trong tay. Khách hàng bị tình nghi được yêu cầu trình giấy tờ cá nhân. Nếu họ từng ăn cắp tại đây, đội an ninh sẽ gọi điện thoại cho cả cảnh sát và người thân đến để lấy lời khai. Băng ghi hình và mọi tài liệu liên quan sẽ được giao cho cảnh sát xử lý. Nếu vị khách vi phạm lần đầu, nhân viên chỉ viết vào hồ sơ và gọi điện thoại cho người thân đến đưa họ về.

Có thể mặt hàng khách ăn cắp không có giá trị lớn và họ được thả về, nhưng trong hồ sơ của họ đã bị một vết đen, hoặc thêm một vết đen. Tất cả thông tin này đều được cập nhật trực tiếp trên hệ thống hồ sơ cá nhân. Sau này họ muốn xin việc ở bất cứ đâu sẽ gặp khó khăn.

Quá trình xử lý với khách hàng diễn ra rất yên lặng trong văn phòng. Chỉ có nhân viên an ninh, cảnh sát (nếu có) và người bị tình nghi ở trong phòng. Quản lý cũng không có mặt ở đó nếu họ không được yêu cầu.

Nếu người bị tình nghi là phụ nữ, một nhân viên nữ của cửa hàng sẽ được yêu cầu vào văn phòng ngồi cùng người bị tình nghi, vì nhân viên an ninh toàn bộ là đàn ông. Có thể họ muốn đảm bảo mọi thứ được an toàn, tránh tình trạng người bị tình nghi là phụ nữ tố cáo nhân viên an ninh quấy rối.

Tôi thấy rằng, trừ những trường hợp phạm tội đặc biệt nghiêm trọng mới được công bố rộng rãi trên truyền thông, còn những vụ ăn cắp vặt diễn ra khá nhiều nhưng hiếm khi mọi người biết đến.

Cách xử lý trên giúp cho những người đã lỡ vi phạm không bị xấu hổ với người xung quanh. Dù họ khó có thể đi xin việc làm sau này, nhưng ít nhất họ vẫn là một người bình thường trong mắt những người khác. Họ không hề và chưa bao giờ bị số đông người biết họ là một người ăn cắp vặt đã bị phát hiện, hay bị tất cả mọi người xung quanh vây quanh chỉ trích. Những vị khách ăn cắp này có quyền được kiện nếu họ bị đối xử bạo lực hay bị miệt thị từ người khác.

Tôi rất tiếc về sự việc của cô bé ở siêu thị ở Chư Sê, tỉnh Gia Lai. Hy vọng cô bé sẽ hòa nhập lại với cộng đồng sau những việc làm sai trai và sau những áp lực đã qua.

Theo Zing

Phận trai gọi đứng đường ở Sài Gòn

Thấy bóng dáng khách làng chơi đi xe máy tới, cả chục chàng trai bước xuống lề đường săn đón, mời mọc: “Em khỏe, giá rẻ nè anh”; “Chọn em đảm bảo vui vẻ suốt đêm"...

Ngã giá trên yên xe


Khác với những hình ảnh hào nhoáng khi “rao hàng” trên mạng, những “trai gọi” thất thế hoặc ế khách phải ra đứng đường cũng chịu chung cảnh bon chen mời mọc khách đến gãy lưỡi và phải thủ sẵn chiêu trò cho mình nếu không muốn đói dài.

Một đêm mưa rả rích, đóng giả là khách làng chơi, dạo một vòng xe qua con đường Phạm Văn Chí (TP.HCM) tôi nhanh chóng được không dưới chục chàng trai bước xuống lề đường săn đón với lời quảng cáo mời mọc: “Em khỏe, giá rẻ nè anh”, rồi “Chọn em đảm bảo vui vẻ suốt đêm”… Có chàng còn ưỡn người khoe “Hàng em ok, anh yên tâm”.


“Trai gọi” chờ khách trên đường Nguyễn Chí Thanh

Dừng lại trước một “bóng lộ” mặt trét đầy phấn, môi tô son đỏ chót, tôi nói lớn: “Giá bao nhiêu?”. Người kia giọng kéo dài nhão nhoẹt: “Nè anh ơi, một tiếng có hai xị thôi (tức 200.000 đồng), còn qua đêm anh cho em 5 xị nha (tức 500.000 đồng),  bảo đảm không vui em xin gửi lại tiền anh”. Giả vờ chê đắt, tôi rú ga chạy tiếp, nghe rõ sau lưng vang lên tiếng chửi đổng: “Đúng là thằng khùng, không có tiền còn đòi sướng. Xéo”. 

Tiếp tục chạy thêm một đoạn đường ngắn nữa, 4 thanh niên đứng từ bên gốc cây xà cừ ào ra chào mời ra rả. Bỏ qua những cái vẫy tay, hôn gió, tôi tiến đến một thanh niên trông vẻ nam tính và bí hiểm đứng bên góc đường, hỏi giá bao nhiêu. Khác với những chàng “hai phai” lúc trước, thanh niên này tỏ vẻ chân thành: “Em là sinh viên, nhà em nghèo tận miền Tây. Anh ủng hộ em nha, em cũng biết mát xa chút đỉnh”. Sau một hồi tán tỉnh qua lại, chàng trai đồng ý đi khách với giá 150.000 đồng, không quên giao hẹn: “Thôi coi như tối nay anh mở hàng cho em nhưng chỉ một giờ thôi nhé”.  

Phận trai đứng đường

Chàng trai giới thiệu mình tên Hoàng. Thấy khách thỏa thuận xong giá cả nhưng không tìm ngay khách sạn nào gần đó để thỏa mãn như thường gặp, Hoàng tỏ vẻ ngạc nhiên. Khi tôi yêu cầu đến Công viên Lê Thị Riêng tâm sự, lúc đầu cậu ta không đồng ý vì sợ bị lộ, phải thuyết phục “Chỉ tâm sự thôi, còn chuyện kia về lâu về dài sẽ tính” mới chịu đi theo. 

Hoàng kể, quê mình ở Bến Tre, nhà nghèo nên bỏ học giữa chừng. Cách đây 3 năm, Hoàng làm công cho một tiệm buôn bán vật liệu xây dựng rồi bị chính ông chủ chuốc rượu say để “cướp đời trai”. Sau lần đó, Hoàng được ông ta cho 500.000 đồng và bảo: “Lặng im nếu muốn tiếp tục làm việc”. 

“Lúc đầu em cắn răng chịu đựng, nhưng cứ mỗi lần uống rượu ông chủ lại mời và gạ em. Do thân cô thế cô, không còn chỗ nào nương thân nên em đành nhắm mắt làm liều. Mỗi lần đi với ông chủ, ông đều cho em tiền. Lâu ngày thành quen, bây giờ em nhìn con gái chẳng có cảm giác gì nữa, nếu có chỉ là ý nghĩ mà thôi. Em cũng chẳng biết tương lai mình đi đến đâu nữa” - Hoàng kể.

Nói về “lộ trình” đi khách, cậu ta cho biết: “Ngay sau khi thỏa thuận xong giá cả, khách thường yêu cầu đến ngay khách sạn rồi lao vào giày vò thân thể. Ban đầu, em thấy nhục nhã, chỉ nằm yên cho khách thích làm gì thì làm. Nhưng sau đó sợ khách phàn nàn, em cũng phải cố gắng phục vụ”, Hoàng chua chát nói.

Không có chiêu thì đói dài


Hoàng cũng không ngần ngại chia sẻ: “Làm nghề “trai gọi” cũng phải biết làm mới mình. Trong giới này rất đông người nên mỗi “trai gọi” cũng có cách thu hút khách riêng, nếu không biết thu hút khách chỉ có đói dài”. Cậu ta bật mí luôn, việc đứng im thin thít ở gốc cây trong khi các đồng nghiệp ào ra đường mời mọc chính là độc chiêu hút khách của mình. “Em không làm mất giá mình bằng cách ra đường vẫy khách. Đứng một mình ở gốc cây giả thẹn, để khách cứ ngỡ mình là “gà” mới, khách nào mà chẳng thích người mới?” – cậu ta cười.

Đang dở cuộc trò chuyện, Hoàng bỗng ngửa tay: “Hết giờ rồi, anh trả tiền cho em về kiếm mồi khác”. Đã cầm 150.000 đồng nhét vào túi, nhưng nghĩ thế nào cậu ta quay lại trả tờ giấy bạc 50.000 đồng, nói: “Em lấy 100 thôi, coi như đây là tiền trò chuyện mà không làm chuyện kia. Một tháng có thể em làm được 15 chai (tức 15 triệu đồng) đấy”.

Theo Pháp Luật Việt Nam

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

22 bài học cuộc đời đáng suy ngẫm từ ông cụ 99 tuổi

Cuộc đời của cụ ông Andy Anderson ly kỳ như trên phim. Cụ gặp người vợ của mình vào thứ 7 rồi cả hai đi đến quyết định cưới nhau đúng 1 tuần sau đó.
Họ gắn bó với nhau hạnh phúc cho tới khi người con gái trút hơi thở cuối cùng 67 năm sau. Trong khoảng thời gian 67 năm ấy, hai cụ kịp có với nhau 2 người con, nhận nuôi thêm một người con trai và từng đoạt nhiều giải thưởng về thể thao ở hạt.
Tình yêu không bao giờ dễ dàng. Bạn cần phấn đấu để có được và duy trì nó.

Không học đại học nhưng cụ ông Andy vẫn rất thành đạt trong sự nghiệp. Cụ là giám đốc điều hành mảng bơ sữa của Safeway phân phối đi toàn quốc. Biệt danh của cụ là "Ngài Pho mát", còn trong gia đình, cụ được cả nhà yêu quý gọi là "ông nội Pho-mát".
Một con người như vậy hiển nhiên có nhiều bài học quý giá để chia sẻ với bạn sau 99 năm sống trên cuộc đời này.
1. Luôn hài hước.
2. Sẵn sàng khởi sự từ đáy cùng
3. Tập thể dục mỗi ngày, kể cả khi không thích chút nào.
4. Đừng chi nhiều hơn thu.
5. Uống nước cam vắt mỗi ngày
6. Tình yêu sét đánh không phải là truyền thuyết vô căn cứ
7. Có công việc tồi vẫn còn tốt chán so với việc chẳng có gì mà làm.
8. Ăn hết sạch những gì có trên đĩa, không bỏ thừa thức ăn.
9. Gia đình là điều quý giá nhất trong đời.
10. Cuộc đời rất mong manh. Nếu bạn thờ ơ với chính mình, bạn sẽ hỏng bét. Đó chính là những gì mà pho mát đã dạy cho ta.
11. Đừng sợ khi là chính mình.
12. Mọi người mua quá nhiều quần áo. Chỉ mặc những gì bạn có và đừng mua sắm nữa.
13. Phải biết tha thứ, dù cho việc đó rất khó.
14. Tiết kiệm tiền để khi cần thì có cái mà dùng.
15. Tình yêu không bao giờ dễ dàng, đôi khi bạn cũng phải lao lực để duy trì và có được nó.
16. Hãy tìm ra khía cạnh khôi hài trong mọi tình huống.
17. Nếu đang phải đối mặt với rắc rối, đừng trì hoãn. Hãy cố tìm cách giải quyết nó. Nhưng nếu vô phương cứu chữa, bạn sẽ phải học cách quên rắc rối đó đi.
18. Hãy đảm bảo rằng bạn đang làm những gì mà mình yêu thích. Đừng sợ đi theo giấc mơ của chính mình.
19. Giáo dục là quan trọng, nhưng không nhất thiết phải theo đuổi. Bản thân trường đời cũng đủ để dạy bạn rồi.
20. Khám phá thế giới riêng của mình và hãy luôn sống tò mò.
21. Hãy nghĩ đến những câu trả lời hợp lý nhất trong mọi tình huống. Nếu như không biết đặt mình vào vị trí người khác, bạn sẽ là một kẻ tồi tệ.
22. Cuộc sống là món quà mà bạn bắt buộc phải tự tháo vỏ để tìm hiểu. Cũng không ai khác ngoài bạn có thể quyết định được thứ bên trong sẽ mang đến hạnh phúc hay xui xẻo.

Vietnam.net

Điểm chung của những ông chồng bị vợ chán

Không quan tâm đến tâm trạng của vợ, hào phóng trên bàn nhậu nhưng quên đóng góp tài chính cho gia đình, hứa hão... là điều mà các bà vợ ngán ngẩm ở chồng.

Khi lập gia đình, nhiều nam giới tự nhận là trụ cột, tự cho phép mình có quyền tự quyết mọi việc và và ít quan tâm đến ý kiến của vợ con. Cũng có những người lãng quên hẳn vai trò làm chồng, làm cha của mình khiến cho vợ con cảm thấy thất vọng. Vậy các đấng mày râu đã bỏ qua điều gì khiến hôn nhân rơi vào trục trặc? Dưới đây là một số điều các ông chồng nên tránh nếu muốn luôn giữ được tình yêu của vợ:
Thường xuyên vắng nhà
Vắng nhà ở đây không có nghĩa là đi công tác mà nói đến việc bạn ít ăn cơm hoặc tham dự các sinh hoạt trong gia đình. Khi kết hôn, người phụ nữ nào cũng mong muốn bạn đời của mình biết yêu thương vợ con cũng như dành nhiều thời gian cho gia đình. Tiếc rằng không phải người chồng nào cũng nhận ra điều này, thậm chí họ tự bào chữa rằng mình có vô khối việc quan trọng hơn nhiều.
Vắng nhà thường xuyên khiến cho vai trò của người chồng, người cha trong gia đình thay đổi. Khi đó, không những gánh nặng gia đình dồn lên vai người vợ mà niềm tin và sự gắn kết của chính họ với các thành viên khác cũng giảm sút. Thử tưởng tượng sẽ thế nào khi con cần đến bạn mỗi khi chúng gặp khúc mắc trong học hành hay muốn tâm sự gì đó, nhưng bạn không bao giờ ở bên cạnh... Nếu điều này lặp đi lặp lại, đừng thắc mắc tại sao con không yêu bố bằng yêu mẹ hoặc lại thần tượng, tin tưởng những người xa lạ thay vì người thân yêu của mình.
Quá vô tâm
Nhiều nam giới cho rằng đã chung sống cùng nhau rồi không cần phải cầu kỳ, lãng mạn. Tất nhiên hôn nhân không thể giống như tình yêu nhưng việc vô tâm đến nỗi chẳng nhớ ngày cưới là hôm nào hay không bao giờ để ý xem tâm trạng của vợ ra sao thì bạn thật sự là một ông chồng dễ làm vợ thất vọng. Khi cô ấy đang buồn hoặc im lặng, bạn nên dành thời gian phán đoán tâm trạng hoặc làm điều gì đó khiến "nửa kia" vui hơn thay vì mặc kệ. Đừng coi điều này là một việc nặng nề bởi những hành động nhỏ có thể dẫn tới kết quả lớn bạn ạ. Phụ nữ vốn luôn thích có cảm giác được yêu và quan tâm mà.
Quá coi trọng bạn bè và công việc
Chẳng có gì sai khi bạn say mê công việc hay có nhiều bạn bè thân thiết. Nhưng sẽ có vấn đề nếu bạn chỉ mải miết lo sự nghiệp tới nỗi quên cả gia đình hoặc vì bạn bè mà chẳng mấy khi ở nhà ăn với vợ con bữa cơm tối. Có thể bạn cho rằng cũng chỉ vì gia đình nên mình mới phải cật lực “cày bừa” kiếm tiền như vậy, nhưng bên cạnh tiền bạc thì sự chăm sóc và những khoảng bữa cơm gia đình cũng vô cùng quan trọng. Đừng đặt quá nặng áp lực lên vai mình bởi bên cạnh bạn còn có người bạn đời luôn sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn.
Không kiểm soát được việc chi tiêu
Suy nghĩ “là đàn ông thì phải sống thoáng” đã ăn sâu trong đầu óc rất nhiều người. Chính điều này đã làm cho không ít mày râu chi tiền vô tội vạ vào các buổi bia rượu mà không cần quan tâm đến việc đóng góp tài chính trong gia đình. Bạn đừng chủ quan rằng nếu đã có vợ lo rồi thì không phải bận tâm gì nữa. Nếu gánh nặng tài chính dồn lên vai vợ bạn thì cô ấy sẽ dễ mệt mỏi và buông tay lắm.
Ở ngoài là “Mr Hoàn hảo”, ở nhà là “Mr. Đoảng”
Nhiều người luôn chỉn chu và lúc nào cũng thật ga lăng với mọi người, nhất là đồng nghiệp hay phái nữ, vì vậy trong mắt người ngoài họ luôn là một quý ông Hoàn hảo, là người đàn ông tuyệt vời khiến ai cũng phải ghen tỵ hoặc thầm ước ao. Thế nhưng khi ở nhà, họ lại trở thành người khác hẳn, chẳng bao giờ quan tâm hay chia sẻ với vợ con. Thậm chí nhiều người còn thờ ơ tới mức phó mặc mọi công việc gia đình cho vợ và mình chỉ lo mỗi việc “đối ngoại” ra sao cho tốt.
Hay hứa rồi quên
Niềm tin vô cùng quan trọng trong gia đình nhưng sau khi kết hôn một thời gian, chúng ta thường tự phá vỡ niềm tin hoặc bỏ quên nó. Không nên nghĩ rằng vợ mình nói mãi rồi cũng quen hoặc thấy cô ấy giả vờ “không nghe - không biết - không thấy” mỗi khi mình mắc lỗi thì bạn không cần thay đổi. Bạn đánh mất niềm tin nơi vợ chính là bạn đang đánh mất tình yêu và không chừng đến một ngày nào đó bạn sẽ đứng trước sự đổ vỡ của hôn nhân. Khi đó, việc gây dựng lại niềm tin với người bạn đời sẽ không hề đơn giản.
VN Express 

Bắt chồng ngồi vào chậu nước ấm để...kiểm tra dấu vết ngoại tình

Lấy cớ yêu chồng, lo lắng cho hạnh phúc gia đình, không ít bà vợ giương hết rada ra để tìm cách theo dõi, quản giáo chồng cho thật chặt. Sự kiểm soát như thòng lọng khiến chồng mất tự do đồng thời cũng khiến tình yêu hết dưỡng khí đến mức khô héo.
Mỗi lần tôi đi tiếp khách về, Quỳnh - vợ tôi lại đón tôi từ cổng. Không phải vì cô ấy quan tâm tôi mà để ngắm xem trên mặt tôi có vết son, trên áo tôi có vương sợi tóc dài hay có mùi nước hoa lạ không. Chỉ cần áo tôi có tí dấu vết lạ, vợ tôi sẽ vặn hỏi liên tục.
Cô ấy không chỉ như cảnh sát trưởng tìm tội phạm mà thậm chí giống như đội khám nghiệm hiện trường, bới tìm cho bằng được dấu vết, mà không bới được thì cô ấy càng cho rằng tôi “chùi mép giỏi”. 

Bới lông tìm... vết

Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học. Hồi đó, tôi là trai miệt vườn lên thành phố, nhà nghèo nên cũng còi cọc, đen đúa. Vì thế việc Quỳnh ỏ ê, quan tâm khiến tôi vô cùng xúc động. Cô ấy học trên tôi hai khóa, nhan sắc trung bình nhưng với tôi cô cũng giống như cô Tấm bước ra từ quả thị. Lòng biết ơn hay tình yêu, tôi cũng không rõ, nhưng sau khi tốt nghiệp, chúng tôi cưới nhau. 

Tôi ở lại TP.Hồ Chí Minh làm việc. Nhờ có năng lực nên chỉ sau vài năm tôi lên được chức trưởng phòng. Cũng không biết từ lúc nào, tôi ngày càng trông vạm vỡ, ra dáng đàn ông mạnh mẽ. Kinh tế gia đình khá giả, vợ chu đáo nên hình thức của tôi cũng khá hơn. Còn Quỳnh sinh liền hai đứa con, tăng cân rõ rệt, cô ấy cũng chỉ ở nhà làm nội trợ. Nhưng tôi đối với cô ấy thực sự rất chân tình, như thể một phần thuộc về nhau.

Xưa nay, tôi không hề để ý đến hình thức của vợ. Tuy nhiên, không rõ từ lúc nào, vợ tôi bỗng trở thành con gà mái ghẹ, luôn xù lông, xù cánh để giữ ổ. Khốn khổ thay, “quả trứng” mà vợ tôi dùng trăm phương nghìn kế để giữ lại chính là tôi. 

Quỳnh luôn ca bài “Đàn ông có chức tước, có tiền ra đường sẽ có nhiều cám dỗ, không phải sa chân vào chốn đèn mờ, karaoke tay vịn thì cũng ngả ngớn trên bàn nhậu có em út. Nếu mình không ngả nghiêng thì lũ gái rẻ tiền cũng sẵn sàng nhảy vào lòng”, “rồi chốn công sở dễ này sinh tình cảm riêng”… Cô ấy cũng đặt thời gian biểu cho tôi hàng ngày. Cơ quan cách nhà tôi 11cây số, Quỳnh canh giờ cho tôi đi xe máy hết 35 phút. Chỉ cần tôi về chậm 5 phút là cô ấy đã điên cuồng điện thoại. Tôi đi đâu cũng phải báo cáo vợ chi tiết, đi đến đâu, với ai, làm gì, nói chuyện gì.
Trên bàn nhậu, cứ chừng 10 phút, vợ tôi lại nhắn tin một lần để biết chắc rằng tôi đang không quá bận rộn, đam mê gì đến mức không thể nghe được điện thoại. Có lần điện thoại hết pin, vợ tôi không điện thoại được. Thế là cô ấy gọi hàng chục cuộc điện thoại cho bố mẹ hai bên, cho bạn bè, đồng nghiệp của chồng để hỏi và cho biết “chồng đã mất tích”. Mẹ tôi không rõ chuyện đã lo lắng đến mức huyết áp lên cao, phải nhập viện. Ngay cả sếp tôi, Quỳnh cũng không kiêng dè. Hôm sau, nhà thì rối bời mà lên cơ quan, sếp cũng sạc tôi một trận vì không quản được vợ, làm cả cơ quan náo loạn. 

Tối đó tôi về muộn, sau một hồi cãi vã, Quỳnh lẳng lặng bê đến trước mặt tôi một chậu nước ấm. Cô ấy yêu cầu tôi cởi hết quần áo và ngồi vào chậu. Tôi chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, phản đối thì cô ấy lại tiếp tục la hét. Tôi đành làm theo. Vợ tôi lấy đèn pin, săm soi trên mặt nước hồi lâu rồi mới bảo tôi đứng dậy. Cô ấy cười khoan khoái: “Nếu mà mặt nước có váng chứng tỏ anh mới dùng bao cao su. Chết với em”. Tôi giống như kẻ lộn cổ từ cao ốc xuống mặt đất. 

Trong chuyện giường chiếu, Quỳnh cũng thường xuyên tìm cách “vắt kiệt” tôi. Thậm chí, sáng dậy, đang quáng quàng vệ sinh để đến cơ quan cho kịp giờ thì cô ấy cũng níu tôi lại đòi “nộp thuế”. Lý do là vì buổi chiều cơ quan tôi liên hoan, nếu để tôi “đói” thì sẽ dễ sinh hư. Dù mệt, bận, mỗi tuần tôi cũng phải “trả bài” cho vợ đầy đủ 3 lần. Nếu chậm chễ là vợ lại dò xét “mê mải con nào nên chán vợ”. 

Cơn bệnh đến mức đỉnh điểm khi tôi đi công tác một tuần về, vợ chồng có cảm hứng nên yêu đương cũng nồng nhiệt. Cuộc vui vừa xong thì vợ tôi xung phong đi thu dọn chiến trường. Nhưng vừa nhấc “chiếc áo mưa” nhăn nhúm lên, vợ tôi đã nghi ngại: “Sao một tuần chưa gần gũi mà... ít thế này. Chứng tỏ đã đổ bớt cho con khác rồi”. Tôi đang lơ lửng trên thiên đường lại ngã xuống địa ngục.
Tối đó tôi về muộn, sau một hồi cãi vã, Quỳnh lẳng lặng bê đến trước mặt tôi một chậu nước ấm . Cô ấy yêu cầu tôi cởi hết quần áo và ngồi vào chậu. Tôi chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, phản đối thì cô ấy lại tiếp tục la hét. Tôi đành làm theo. Vợ tôi lấy đèn pin, săm soi trên mặt nước hồi lâu rồi mới bảo tôi đứng dậy. Cô ấy cười khoan khoái: “Nếu mà mặt nước có váng chứng tỏ anh mới dùng bao cao su. Chết với em”. Tôi giống như kẻ lộn cổ từ cao ốc xuống mặt đất.  

Đánh ghen với... nam đồng nghiệp

Gần đây, tôi nối lại được quan hệ với cậu bạn học hồi phổ thông. Đó là người bạn rất thân thiết, tính tình hai đứa hợp nhau, giờ lại phát hiện cùng làm kinh doanh nên chúng tôi càng tâm đầu ý hợp. Chúng tôi thường điện thoại cho nhau vào buổi tối hoặc lên mạng chém gió. Các câu chuyện trên trời dưới bể, từ kỷ niệm trường xưa, mối tình đầu đến thể thao, chính trị và chuyện làm ăn... Cậu ấy mới ly hôn nên có nhiều thời gian rảnh rỗi, buổi tối thường qua quán gần nhà tôi uống café, trà đá. Có cậu bạn nên tôi thấy rảnh rang hơn, công khai với vợ xuống dưới nhà trò chuyện với bạn. 

Nhưng nào ngờ, vợ tôi cũng rình rập… Chẳng hiểu cô ấy đã ngắm nghía chúng tôi từ lúc nào nhưng một ngày, cô ấy đến tận cơ quan bạn tôi để… đánh ghen. Giữa văn phòng đông đúc, vợ tôi lớn tiếng yêu cầu anh bạn:  “Buông tha cho chồng tôi”, rằng cô ấy “không thể chấp nhận mối quan hệ bệnh hoạn, phi đạo đức” như vậy. Cô ấy cũng chắc rằng “chồng tôi bị cưỡng ép, rủ rê, cả nể chứ anh ấy vẫn là người đàn ông xịn, sinh lý bình thường, mỗi tuần vẫn ngủ với vợ 3-4 lần”. Khỏi nói người bạn tôi sững sờ đến mức nào. Câu chuyện của vợ chồng tôi còn được tường thuật lại, lan truyền chóng mặt trên mạng. Lần đầu tiên trong đời, tôi đã vung tay tát vợ. Cô ấy vừa khóc, vừa la hét. Còn tôi bất lực ôm đầu.  
Nhiều người nghe chuyện của vợ tôi đã hết sức ái ngại. Họ bảo sao tôi có thể chịu đựng được, sao không bỏ quách đi. Nhưng họ nào biết, nhiều lần tôi đã phản kháng, không chiều theo các yêu cầu quái đản của vợ. Nhưng vợ tôi không chỉ khóc lóc, tra tấn tôi cả đêm mà còn mang hai con ra hành hạ, dọa nạt tôi. Vợ tôi dọa nếu phát hiện tôi phản bội, cô ấy sẽ chết cùng con. Nhìn ánh mắt long sòng sọc của cô ấy, tôi tin cô ấy sẽ làm thật. 

Có lần tôi không chịu nổi, bỏ nhà ra ngoài sống, nhưng vợ tôi ôm hai đứa con đứng ở cổng cơ quan khóc đòi chồng, bất chấp mưa gió. Tôi không thể nhìn con nheo nhách, đành về nhà, nhẫn nhịn chịu đựng. Tôi quá mệt mỏi rồi, nhưng không tìm được ra lối thoát.   

Ghi theo lời kể của Trương Văn Ba (TP Hồ Chí Minh)

Gỡ rối tơ hồng

Không ít bà vợ đã ám ảnh về chuyện chồng ngoại tình, ruồng rẫy vợ con nên có những hành động vô lối, theo dõi, dò xét nhất cử nhất động của chồng. Họ cho rằng nếu kiểm soát được thời gian, tiền bạc, thân thể của chồng sẽ giữ được chồng. Tuy nhiên, hôn nhân không phải là nhà tù giam giữ hạnh phúc mà cần được xây dựng bằng niềm tin và sự tôn trọng, yêu thương. Nếu anh Ba cứ để tình trạng này kéo dài thì chỉ khiến bản thân phát điên mà vợ cũng chẳng sung sướng gì. Có thể chị ấy quá tự ti về hình thức nên lúc nào cũng canh cánh nỗi lo mất chồng. Tuy anh đối với vợ là chân thành nhưng chị ấy không cảm nhận được tình cảm đó của anh. Do đó, chị ấy càng “lồng lộn” ghen tuông nhằm ngăn chặn tình cảm đó bị “rò rỉ” ra nơi khác. Thay vì chịu đựng, anh nên tìm cách gần gũi, chia sẻ với vợ nhiều hơn để cô ấy hiểu anh không ghét bỏ, chán ngán cô ấy. Anh có thể cùng vợ đi tập thể dục, giúp cô ấy mua quần áo phù hợp để chỉnh trang lại hình thức. Một người phụ nữ cân đối, có thẩm mỹ cũng sẽ “lên chân kính” rất nhiều. Nếu bớt tự ti hơn, cô ấy cũng sẽ tin tưởng anh hơn. Ngoài ra, anh nên tìm một người bạn hoặc chị em mà vợ anh tin tưởng để nhờ họ khuyên giải, cởi gỡ bớt gánh nặng tâm lý cho cô ấy. Nếu có thể, hãy khuyên cô ấy đi điều trị tâm lý.

Tơ Hồng

Nỗi ân hận của người chồng ngoại tình

Anh lặng lẽ ra phòng khách ngồi chờ vợ cho con ngủ rồi mới đi về. Trong lúc đó, anh bất giác thèm cảm giác được như ngày xưa, như ngày gia đình chưa hề có biến cố.

Có lẽ thời gian 2 tháng chờ đợi với anh là quá dài, anh đã quá vô tâm, sai lầm nên giờ cuộc đời anh mới nên nông nỗi như vậy.
Anh chỉ ước giá như thời gian quay trở lại anh sẽ không làm như vậy. Trong tiếng ru con của vợ, anh đã mường tượng lại cảnh ngày xưa 8 năm hai người từng yêu nhau say đắm. Khi đó, anh còn là một cậu học sinh ngô nghê. Sau nhiều lần tỏ tình cuối cùng chị mới đồng ý.
Chị lúc đó là cô hoa khôi xinh đẹp của trường cấp 3, nhiều người theo đuổi nhưng chị lại đem lòng yêu anh. Một anh chàng không có gì là nổi bật. Nhưng rồi chính chị là người đã ở bên anh, làm hậu phương vững chắc để anh có được thành công ngày hôm nay. Nhưng đời ai nào biết sẽ có ngày anh lại khiến trái tim chị đau đớn đến vậy? Phải chăng anh quá bạc tình và quá ích kỷ?
Khi yên vị ở chiếc ghế phó giám đốc anh lại quên đi tình nghĩa năm xưa mà tự cho mình cái quyền vui chơi, hưởng thụ. Theo bạn bè, những người sống phóng khoáng, thiếu nghiêm túc, anh đã gây ra nỗi đau lớn khiến cho trái tim người bạn đời vụn vỡ. Vết thương đó, có lẽ khó mà lành lại, nếu chị có thật sự yêu thương tha thứ anh vẫn sống trong sự day dứt ân hận.
Anh đã giấu chị để cặp với một cô gái khác trẻ tuổi hơn, anh đã quên đi tình yêu thương năm xưa dành cho vợ 
Ngày biết anh có người khác, chị đã khóc rất nhiều. Chị đã xin anh hãy ở lại bên mẹ con chị, chị đã mong anh tỉnh ngộ thay đổi. Nhưng anh hứa rồi để đó. Sau 2 tháng, chị vẫn bắt gặp anh qua lại với người phụ nữ ấy. Khi biết tin chị đã rất sốc, nghĩ đến cảnh chung chồng với người khác, chị không đành lòng. Nghĩ đi nghĩ lại rồi chị quyết định ly thân. Đó là điều anh không bao giờ ngờ tới.
Tuy cặp kè với người phụ nữ khác, nhưng anh không nghĩ rằng chị dám bỏ anh, vì thương con, hơn nữa vì khối tài sản anh đang đứng tên. Bởi vậy, anh mới tự cho mình quyền “lén lút” qua lại với người khác ngoài vợ. Thậm chí bồ hỏi "Nếu vợ anh biết mình vẫn qua lại với nhau anh có sợ không". Lúc đó, anh đã mạnh mồm tuyên bố "Anh chẳng sợ, cô ấy ăn gan hùm cũng không dám làm gì anh đâu".
Chiều hôm ấy khi anh về nhà, thấy lá thư vợ để lại trên bàn anh mới giật mình bừng tỉnh. Chị nói với anh cho anh 2 tháng để anh suy nghĩ lại tất cả. Anh muốn thăm con thì một tuần đến một lần,…Nhưng linh cảm cho anh biết chị vô cùng nghiêm túc. Từ hôm ấy, sau mỗi ngày làm việc, anh trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi. Chị cũng bình tâm, không gọi lấy cho chồng một lần.
Mỗi bữa cơm, anh phải tự tay chuẩn bị. Quần áo mấy hôm liền chất đầy chậu. Lúc đó, anh mới nhớ tới vợ. Ngồi một mình bên bát mỳ tôm, anh ăn không ngon miệng. Nhìn thấy ảnh con cười anh lại nhớ chúng da diết. Anh cũng không tha thiết đến cô bồ “nóng bỏng” nữa. Giờ đây, điều anh sợ là mất vợ con. Anh sợ người ta cười rằng, anh có hạnh phúc mà không biết gìn giữ,… Anh sợ lắm. 
Giờ trong nhà thiếu vắng tiếng cười vợ con anh mới thấm thía 
Để giữ kín chuyện gia đình, chị không nói với bất kỳ ai. Chuyện xảy ra chỉ có anh chị biết, ngoài ra các hoạt động đi làm, con đi học vẫn bình thường. Các con anh chị giờ đã lớn, chúng không nũng nịu mà ngoan ngoãn nghe lời mẹ. Đôi khi nghe con hỏi thăm bố, chị cũng buồn. Tiếng thở dài của chị cũng khiến đứa trẻ lớn bật khóc. Nhưng rồi chúng lại nín ngay khi được mẹ dỗ dành.
Còn anh, 1 tháng trôi qua nặng nề vô cùng. Anh làm việc không hiệu quả, năng suất sụt giảm. Trong buổi họp cơ quan anh lặng lẽ cúi đầu nhận lỗi vì mấy hợp đồng thất thoát,…Sau hôm đó, anh phóng xe thẳng tới nơi vợ con đang sống. Đứng ở ngoài nhìn vào căn hộ đó, anh đã khóc, những giọt nước mắt muộn màng.
Anh nhớ lại những lần anh lên tiếng chê bai vợ luộm thuộm, chê bai cơm vợ nấu, rồi tiếng vợ anh khóc trong đêm dài. Anh đã làm những việc khiến bản thân cảm thấy xấu hổ vô cùng. Giờ anh biết làm sao đây để chuộc lại những lỗi lầm đã qua để 1 tháng nữa vợ anh sẽ tha thứ và quay về tổ ấm để anh được yêu thương như xưa đây?

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Nạn rắn lục đuôi đỏ: Cách giải nọc độc bằng thuốc dân gian

Nạn rắn lục đuôi đỏ: Cách giải nọc độc bằng thuốc dân gian
Thời gian qua, hiện tượng rắn lục đuôi đỏ liên tục "gây án" ở các tỉnh miền Tây và miền Trung khiến người dân lo sợ, hoang mang. 
Điều đáng lo ngại ở chỗ do người dân sinh sống nơi bưng biền hay các vùng hẻo lánh xa xôi mà không ít trường hợp nạn nhân khi bị rắn lục đuôi đỏ hay các loài rắn độc khác cắn thường được đưa đến bệnh viện cấp cứu muộn.

Nếu biết được quanh mình có những bài thuốc, phương cách hóa giải nọc độc ban đầu được ghi chép trong các y văn hẳn hoi, hẳn nhiều người sẽ không bị tàn phế hay trở thành... người thiên cổ.

1. Theo Sách đỏ Việt Nam, rắn lục gồm có nhiều chi loài như rắn lục đầu vồ, rắn lục Mã Lai, rắn lục môi trắng, rắn lục mũi hếch, rắn lục núi, rắn lục tre và rắn lục xanh.
Trong số các loài rắn lục kể trên, rắn lục đầu vồ với đầu tam giác, đuôi đỏ, dài có khi hơn 1m là loài độc nhất, thường hoạt động cả đêm lẫn ngày, nhưng phần nhiều về đêm, nằm treo hoặc quấn quanh trên cây bên bờ suối, có khi trên hòn đá ven suối. 
Theo nhận định của các chuyên gia sinh học, vì sở hữu cái đầu hình tam giác nên rắn lục đuôi đỏ còn được gọi là rắn "đầu dồ", hay "lục đầu dồ đuôi đỏ".
Ít ai biết được lục đuôi đỏ là loài rắn duy nhất trên thế giới đẻ con và sau khi sinh con, con mẹ sẽ "giã từ cuộc sống". Ông Hoàng Bé, chủ một vựa rắn ở Phụng Hiệp (Hậu Giang) nay đổi nghề buôn chuột, sau khi cho biết từng nhiều lần chứng kiến rắn lục mẹ chết sau khi sinh con đã nhận định, chính đặc tính "cái chết bắt đầu cho sự sống" của lục đầu dồ đuôi đỏ đã giải thích cho căn nguyên "độc chết người" của chúng.
Theo ông Hoàng Bé, do cấu hình "nhỏ con", ít thịt, thịt lại không ngon nên rắn lục đầu dồ đuôi đỏ không phải là đối tượng săn bắt chính của dân săn rắn.
 Tại các tỉnh miền Tây, con mồi mà cánh thợ săn rắn nhắm đến là các loài được bợm nhậu khoái và bán được tiền như rắn hổ ngựa, hổ hành, hổ đất và hổ mang chúa… 

“Các chủ vựa không kết rắn lục lắm nên giá bán loài này chẳng được bao nhiêu. Người ta chỉ thu vào với giá từ 10.000 đồng đến vài mươi ngàn đồng một con nên thợ săn không khoái. Đi săn nếu gặp thì bắt thôi, chứ không có chủ đích" - ông Bé giải thích.

Dân săn rắn ở huyện Tri Tôn (An Giang) và Hồng Ngự (Đồng Tháp) mà người viết từng có dịp theo chân cho biết, rằng lục đầu dồ đuôi đỏ là loài mắn đẻ, rắn con chỉ sau vài ba tháng đã trưởng thành. 
Với đặc tính lớn nhanh đẻ dữ, lại không bị con người nhòm ngó, nên chúng mặc sức sinh sôi: "Thiên địch của lục đầu dồ đuôi đỏ là các loài rắn hổ lớn con như rắn hổ mây (rắn hổ chúa), rắn hổ vọ, rắn cạp nia, rắn hổ đất…

Ngoài ra còn có các loài chim chuyên ăn rắn và thú nhỏ như bìm bịp, ưng, cắt. Nhiều năm qua, các loài này bị săn lùng gần như sạch sẽ. Nhờ các loài rắn lớn hơn bị tận diệt nên quân số của lục đuôi đỏ tha hồ gia tăng. 

Đến mùa mưa lũ, khi ruộng đồng bị ngập nước, chúng tìm nơi trú ẩn thường là trong vườn nhà người dân, những nơi có lùm bụi, nơi có hơi ấm (khu vực bếp và phòng ngủ). Đây chính là lý do vì sao các vụ rắn lục tấn công người thường rộ lên vào mùa mưa lũ" - Sáu Thà, thợ săn rắn ở huyện Thới Bình (Cà Mau), giải thích.

Trong “Từ điển động vật và khoáng vật làm thuốc”, Tiến sĩ sinh học Võ Văn Chi cho biết, lục đầu vồ là loài rất thường gặp, phạm vi phân bố rộng ở miền Trung và miền Bắc, thích ứng và sinh hoạt ở nhiều vùng sinh cảnh khác nhau, ở trên cây trong miền rừng núi và cả trong các bụi rậm, hoặc những mảnh đất bỏ hoang, cả trong lùm cỏ và trong rừng trúc. Cũng theo tiến sĩ Võ Văn Chi, lục đuôi đỏ là loài rắn độc, có thể cắn chết người.

2. Ai cũng biết một người chẳng may bị rắn độc và rắn lục đuôi đỏ cắn nếu không được đưa đến bệnh viện kịp thời, nhẹ thì vết thương bị hoại tử phải tháo khớp, nặng thì tử vong. 

Theo các lương y giàu kinh nghiệm trong việc hóa giải nọc rắn độc, dựa vào vết cắn, có thể nhận biết rắn độc hay rắn lành: "Vết thương do rắn độc cắn thường có 2 dấu răng, rắn lành cắn không để lại dấu răng hoặc có nhiều dấu răng. 

Tại vết cắn của rắn độc, thường xuất hiện vết tím bầm, rỉ dịch lẫn máu, có khi sưng phù nề, đau dữ dội quanh vết cắn và dẫn đến hoại tử mô. Người bị rắn hổ cắn sẽ có hiện tượng co giật, khó thở và liệt cơ hô hấp dẫn đến tử vong... 

Người bị rắn lục đuôi đỏ cắn, vùng da nơi vết thương bầm tím, đau nhức tăng dần và rỉ chảy máu. Sau đó nạn nhân có hiện tượng xuất huyết rải rác nhiều nơi trên cơ thể và cuối cùng tử vong do tim ngưng thở".

 

Tài liệu đề cập cụ thể về các vị thuốc hóa giải nọc rắn độc của Khoa Y học cổ truyền, Đại học Y dược TP HCM.
Không chỉ cung cấp cho người dân kiến thức về cách nhận biết dấu răng và phản ứng xảy ra trên cơ thể nạn nhân sau khi bị rắn độc cắn, trong cẩm nang “Hướng dẫn tự chăm sóc sức khỏe bằng y học cổ truyền”, các nhà giáo - bác sĩ - lương y Khoa Y học cổ truyền Trường đại học Y dược TP HCM còn hướng dẫn cách xử trí khi bị rắn độc cắn. 

Lưu ý đầu tiên phải đặt dây garô, bất động chi bị rắn cắn rồi tiến hành rửa, trích nặn hút máu tại vết rắn cắn (với điều kiện người hút máu không bị viêm lở vùng miệng). Sau công đoạn này, việc trung hòa nọc độc rất quan trọng, người bị rắn cắn hoặc người thân cần nhanh chóng hái cây cỏ có tính chát ở xung quanh nơi xảy ra rắn cắn, nhai nát vắt nước để uống, bã đắp tại chỗ vết cắn rồi đưa đến trạm y tế gần nhất. 

Nếu không thực hiện được phương cách ấy, có thể áp dụng các bài thuốc sau: "Trầu không 3 lá, ruột trái cau tươi 1 quả, vôi ăn trầu 5gr và vỏ quế 10gr giã nhỏ, vắt nước cho bệnh nhân uống, bã thuốc đắp lên vết rắn cắn... Lá cây kim vàng 50gr, phèn chua 10gr giã nát, vắt lấy nước uống, xác bã đắp lên vết rắn cắn".

Tài liệu “Hướng dẫn tự chăm sóc sức khỏe bằng y học cổ truyền” còn đề cập đến phương cách hóa chữa rắn độc cắn bằng trái đu đủ. Điều này được ông Bùi Văn Cứ, thành viên Hiệp hội Tinh dầu - Hương liệu - Mỹ phẩm Việt Nam, chia sẻ cho người viết cách đây không lâu.

 Theo ông Cứ, nếu như lá đu đủ dùng chữa một số chứng bệnh nan y (sẽ đề cập ở bài viết khác) thì trái đu đủ là khắc tinh hữu hiệu với nọc độc mãng xà. Đu đủ được sử dụng phải là đu đủ trái còn xanh, khi dùng lấy dao inox cắt rạch cho trái tươm mủ, thoa mủ ấy lên vùng da có vết rắn cắn rồi dùng cả trái đu đủ giã nát hòa với nước vắt uống. 

Bài thuốc này ông Cứ đã chỉ cho nhiều người sử dụng có hiệu quả và sau này, qua đối chiếu với nhiều tài liệu đông y được biên soạn bởi cố GS-TS Đỗ Tất Lợi, Trường đại học Y dược TP HCM, người viết thấy rằng kinh nghiệm trên của ông Cứ là chuẩn xác.

3. Không dừng lại ở các phương cách hóa giải nọc độc ban đầu kia, ngành y học cổ truyền còn có nhiều biện pháp khác hạn chế tác hại của rắn dữ phòng trường hợp nạn nhân ở cách xa trung tâm y tế. 

Rau bồ ngót với tên gọi cổ là "hắc diện thần" không chỉ là thực phẩm quen thuộc mà còn là vị thuốc nhiều tác dụng, lá tươi trị sót nhau, lở miệng lưỡi, ban sởi, viêm phổi, bí tiểu, huyết áp và trị rắn cắn với liều dùng thường ngày 40-200gr, lá tươi giã nát, vắt lấy nước uống.

 

Cây xạ can (rẻ quạt), cỏ cứt lợn... là những vị thuốc dễ tìm thấy dễ áp dụng khi bị rắn độc cắn.
Về các bài thuốc dân gian trị nọc rắn độc, lương y Nguyễn Trọng Bá (tỉnh Đồng Nai) cho biết, cây ớt ngoài công dụng làm gia vị, còn được cha ông xem là vị thuốc kích thích tiêu hóa, giúp ăn ngon và chóng tiêu, đặc biệt lá trị rắn cắn khá hiệu quả. 

Chỉ cần hái lá giã nhỏ đắp vào vết thương, đến khi hết đau nhức thì bỏ bã, ngày đắp 2 lần cho đến khi hết đau: "Theo kinh nghiệm của tôi và cũng được cố GS-TS Đỗ Tất Lợi ghi trong “Từ điển cây thuốc và vị thuốc Việt Nam” thì sau khi được đắp lá, vết thương nơi rắn cắn sẽ hết đau và khoảng 2-3 tiếng sau là khỏi hẳn".

Trong “Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam”, cố GS-TS Đỗ Tất Lợi thống kê có đến 28 vị thuốc dùng chữa "rắn, rết và cá độc cắn", trong đó có nhiều vị quen thuộc như chè vằng (dễ nhầm với cây lá ngón là cây có độc, bộ phận dùng chữa rắn cắn là lá), chó đẻ răng cưa (20-40gr cây tươi, dùng dưới dạng sao khô sắc đặc uống), dây cam thảo, đu đủ (đã đề cập ở trên - PV), húng chanh (lấy lá giã đắp lên vết thương, liều 10-16gr/ngày), hy thiêm (còn gọi cỏ cứt lợn, lá giã đắp), phèn chua (phèn chua, cam thảo, hai vị bằng nhau tán nhỏ, ngày uống 2-3 lần, mỗi lần uống 3-6g), sắn dây (còn gọi cát căn hay củ sắn dây, lá tươi vắt lấy nước uống, bã đắp lên vết thương), xạ can (còn gọi rẻ quạt, nhai lá tươi nuốt lấy nước, bã đắp lên vết thương)...

Lương y Cao Thị Thanh Mai (Hội Đông y huyện Linh Sơn, tỉnh Ninh Thuận) còn có kinh nghiệm dùng lá lốt chữa rắn cắn. Theo lương y Mai, lá lốt Đông y gọi là Tất Bát, được dùng trị thấp khớp, tiêu hóa kém, tiêu chảy, đau răng, tê bại viêm mũi, phù, thấp khớp và đau xương... 
Bộ phận dùng của lá lốt gồm cả cây, nếu có hoa thì càng tốt. Nhai lá lốt tươi ngậm với nước còn trị đau răng. Ngoài ra như đã nói, lá lốt còn được dùng trị ngộ độc do nấm hay rắn cắn với liều 20-30gr sắc uống.

Như đã nói, những vị thuốc, bài thuốc chữa cho người bị rắn cắn trên được các tài liệu y văn ngành y học cổ truyền ghi chép hẳn hoi. Dù rằng y học ngày nay đã tiến bộ vượt bậc nhưng những vị thuốc được đúc kết từ những kinh nghiệm dân gian quý báu trên đến nay vẫn hữu ích với đời sống con người, nhất là đối với người dân bị rắn cắn ở vùng sâu vùng xa nơi cách xa trạm xá, bệnh viện. 
Lẽ dĩ nhiên, sau khi áp dụng các biện pháp dân gian ban đầu này, người bị rắn cắn cần được đưa đến cơ sở y tế nhanh nhất, tuyệt đối không tự điều trị tại nhà hay tại tư gia của các thầy lang vườn nhằm tránh các biến chứng, tác hại về sau!.
Theo tienphong