Cách đây đã hơn 20 năm, tại quê tôi, một làng quê heo hút thuộc xã Minh Thạnh, huyện Dầu Tiếng, tỉnh Bình Dương đã xảy ra một hiện tượng kỳ lạ mà đến giờ chưa ai giải thích được. Người dân ở đây lần lượt gặp phải hiện tượng gọi là... ma nhập.
Hết xóm trên rồi lại xóm dưới. Biểu hiện đầu tiên của nạn nhân là cười như ngây như dại. Đặc biệt là khi bị ma nhập thì họ có sức mạnh phi thường.
Tôi từng chứng kiên một
người phụ nữ cách nhà tôi hai căn, khi bị nhập thì năm bảy thanh niên
trong xóm vẫn không thể khống chế được. Tất cả gần như phải tránh xa
người phụ nữ ấy mặc cho bà làm gì thì làm. Bà cứ thế gào thét và quậy
phá khắp nơi trong xóm. Có đoạn, bà leo hẳn lên một cái sào phơi đồ làm
bằng một thanh tre. Vậy mà bà vẫn nằm gọn gàng trên đó mà bất cứ người
bình thường nào cũng không thể làm được.
Cả xóm xem như bó tay với hiện tượng kỳ quái này, người thì niệm phật, người cầu xin mỗi khi gia đình họ có người gặp nạn. Đến một hôm, khi một người đàn ông cũng là bạn thân của cha tôi trở thành nạn nhân có của ma quậy phá này.
Cả xóm xem như bó tay với hiện tượng kỳ quái này, người thì niệm phật, người cầu xin mỗi khi gia đình họ có người gặp nạn. Đến một hôm, khi một người đàn ông cũng là bạn thân của cha tôi trở thành nạn nhân có của ma quậy phá này.
Cha tôi
vì thương xót cho người bạn nên tìm đủ mọi cách để cứu anh. Cuối cùng,
anh lên bàn thờ (nhà tôi đạo thiên chúa) và đọc lầm thầm câu gì đó, rồi
ông cầm lọ nước thánh mà ông được nhà thờ ban cho. Ông vãy liên tục nước
thánh ấy vào người đàn ông đang gào rú vì ma nhập kia. Và quả thật
không lâu sau, người đàn ông đó tỉnh dậy.
Sau lần đó, cha tôi như hiểu ra điều gì, mỗi khi xóm có chuyện ông lại cầm lọ nước ấy để giúp đỡ.
Rồi một ngày kia, người ta phát hiện có một cây mít, cây khá nhỏ nhưng trái ra dày như sung. Cành lá vô cùng tươi tốt, và bí mật về những hồn mà cũng từ cây mít này....
Sau lần đó, cha tôi như hiểu ra điều gì, mỗi khi xóm có chuyện ông lại cầm lọ nước ấy để giúp đỡ.
Rồi một ngày kia, người ta phát hiện có một cây mít, cây khá nhỏ nhưng trái ra dày như sung. Cành lá vô cùng tươi tốt, và bí mật về những hồn mà cũng từ cây mít này....
Cả xóm đều biết về cây mít và bắt đầu có nhiều lời đồn về nó. Có người bảo, một cái cây nhất là cây mít nếu tự dưng cành lá um tùm, thân chi chít quả nhất định là có vấn đề, mà thường là do một vong hồn nào đó đang trú ngụ nơi đây...
Rồi một đêm nọ, hình như gần ngày rằm vì tôi còn nhớ rất rõ là trời đêm ấy ánh trăng hắc xuống rất sáng. Tôi và lũ bạn chơi năm mười, gần cái gốc cây bị đồn đại đó. Bỗng dưng một đứa trong nhóm mất tích. Tất cả mọi người có cả người lớn và trẻ con kéo nhau đi tìm. Nhưng mọi nổ lực đều ko có kết quả. Cả nhà ôm nhay khóc. Đến gần sáng thì người ta mới nghe tiếng trẻ con khóc vang vọng từ phía cây mít kia...
Mọi người chạy ra thì đúng là cậu nhóc bị mất tích. Nó ngồi sát gốc cây trong tư thế như bị trói, mặt dù ko có một sợi dây nào. Lạ là cả đêm qua mọi người đã tìm hết xung quanh đó, mà lại ko thấy.
Miệng nó thì đầy phân sùng, (cái này
chắc ai dưới quê sẽ biết). Tay chân lấm lem. Người nó ngây ngây dại dại.
Ba mẹ đưa nó về nhà rồi một rồi một hôm, bình tĩnh nhớ lại, nó bắt đầu
kể câu chuyện cho bố mẹ nghe.Nó kể... Khi đang chơi bỗng nó thấy một cái
bóng người rất to, chiều cao cũng gần bằng hai người lớn cộng lại, tiến
từ phía tàn cây mít kia, tiến lại gần nó từ phía không trung, rồi nó
lịm đi không biết gì hết...
Không lâu sao, người cả xóm bắt đầu họp tất cả những người từng bị hiện tượng... ma nhập lại và hỏi. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Ai cũng từng thấy một bóng người cao to, tiến lại và họ ngất đi....
Đặc biệt hơn, có nhiều người từng thấy cái bóng đen đó xuất hiện ngay cây mít đó. Và những người có tuổi nhất trong làng đưa ra kết luận. Chắc chắn cây mít này bị ma ám rồi... Thế là cả xóm đi đốn cây mít.... nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó.
Kể từ khi cây mít bị đốn đi, cứ mỗi đêm khoảng sau 12h thì ai cũng nghe khá rõ tiếng khóc, một tiếng khóc của người phụ nữ. Cha tôi bảo: Thường thì hồn ma khi không siêu thoát sẽ sống bám vào những nơi như cây cối, hay am miếu nào đó. Họ rất vất vả, nếu không giúp học siêu thoát cũng là một tội ác với họ. Việc chặt cây mít chỉ một cách tạm thời, giống như đốt nhà người ta thì người ta phải ra đường ngủ thôi...
Lúc này thì lại có một tin đồn khác, một câu chuyện khác khiến manh mối dần lộ rõ hơn.
Không lâu sao, người cả xóm bắt đầu họp tất cả những người từng bị hiện tượng... ma nhập lại và hỏi. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Ai cũng từng thấy một bóng người cao to, tiến lại và họ ngất đi....
Đặc biệt hơn, có nhiều người từng thấy cái bóng đen đó xuất hiện ngay cây mít đó. Và những người có tuổi nhất trong làng đưa ra kết luận. Chắc chắn cây mít này bị ma ám rồi... Thế là cả xóm đi đốn cây mít.... nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó.
Kể từ khi cây mít bị đốn đi, cứ mỗi đêm khoảng sau 12h thì ai cũng nghe khá rõ tiếng khóc, một tiếng khóc của người phụ nữ. Cha tôi bảo: Thường thì hồn ma khi không siêu thoát sẽ sống bám vào những nơi như cây cối, hay am miếu nào đó. Họ rất vất vả, nếu không giúp học siêu thoát cũng là một tội ác với họ. Việc chặt cây mít chỉ một cách tạm thời, giống như đốt nhà người ta thì người ta phải ra đường ngủ thôi...
Lúc này thì lại có một tin đồn khác, một câu chuyện khác khiến manh mối dần lộ rõ hơn.
Đó là câu chuyện về Loan. Là một cô gái trong xóm. Vì yêu một người
tên Hội nhưng gia đình cấm cản nên cô đã tự vẫn bằng cách treo cổ ngay
trong nhà mình....Và tin đồn khiến người mẹ của Loan (bà tên là bà Tám
Hồng) thấy lo lắng. Và bà đã thừa nhận chính bà ngăn cản cuộc tình đó
khiến con bà phải tìm đến cái chết. Một điều nữa, mỗi đêm bà nghe rõ
tiếng khóc đó chính là giọng của con gái mình...
Sau khi điều tra rõ mọi chuyện, ông trưởng ấp (cũng từng bị nhập) quyết định rước thầy về tổ chức lễ cúng cầu siêu thoát cho vong hồn của Loan. Tôi còn nhớ rất rõ, trong buổi cúng tế này, có cả mẹ Loan, bà tám Hồng, Hội (người yêu Loan), cha tôi và rất nhiều người dân ở xã Minh Thạnh. Và kể từ đó cuộc sống người dân nơi đây đã trở lại những ngày tháng yên bình.
Sau khi điều tra rõ mọi chuyện, ông trưởng ấp (cũng từng bị nhập) quyết định rước thầy về tổ chức lễ cúng cầu siêu thoát cho vong hồn của Loan. Tôi còn nhớ rất rõ, trong buổi cúng tế này, có cả mẹ Loan, bà tám Hồng, Hội (người yêu Loan), cha tôi và rất nhiều người dân ở xã Minh Thạnh. Và kể từ đó cuộc sống người dân nơi đây đã trở lại những ngày tháng yên bình.
Riêng tôi, cậu nhóc chưa tròn 10 tuổi phải chứng kiến câu chuyện này làm
tôi ám ảnh mãi. Và tôi bắt đầu tin, tin vào sự tồn tại và hiện diện của
cõi âm... Và sau này, tôi lại từng một lần bị ma dấu, xin phép kể cho
mọi người nghe vào một dịp khác!
Bin Món
sợ quá chú ơi! Hiu hiu mà cây mít này phải cây đó không?
sợ quá chú ơi! Hiu hiu mà cây mít này phải cây đó không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét